Tuy An Noãn rất ít khi làm việc nhà nhưng bắt đầu làm rồi cũng quen tay. Căn hộ vốn dĩ cũng nhỏ, một lát sau An Noãn cũng đã dọn đầu vào đấy.
“Noãn Noãn, thật ra không cần phải mất công như vậy đâu, sắp tới chị cũng không còn ở đây nữa rồi.”
An Noãn đang lau bàn hơi dừng lại, nghe thấy giọng nói đầy thỏa mãn của La Hiểu Yến, “Phan Bình nói đợi bọn chị kết hôn xong sẽ chuyển đến căn hộ của anh ấy. Chỗ này cách xa Thiên Đường quá, cả hai bọn chị đi làm đều bất tiện.” An Noãn nhớ tới những lời Phan Bình nói với cô trước đây, trong lòng có nỗi buồn phiền không nói ra được. Người phụ nữ ngốc nghếch này, lần nào yêu cũng đều toàn tâm toàn ý bỏ ra tất cả, cuối cùng lại chẳng có được điều gì. Vương Gia Dật bỏ rơi cô ta, Phan Bình trước giờ cũng chưa từng yêu cô ta.
Thực ra An Noãn biết, hôm đó Phan Bình nói với cô nhiều như vậy, mục đích là mong An Noãn khuyên La Hiểu Yến, nhưng mà An Noãn lại không làm như vậy. Cô biết cảm giác khi yêu một người, cô không muốn khuyên La Hiểu Yến buông tay, không muốn lại phải nhìn thấy chị ấy lại phải buồn bã đau lòng nữa.
An Noãn cùng ăn trưa với La Hiếu Yến, thấy cô ta nằm trên giường nghỉ ngơi rồi An Noãn mới rời đi.
Trên đường về nhà, An Noãn hỏi Trương Húc, “Trợ lý Trương, anh biết giám đốc Phan ở bên ngoài có bao nhiêu người phụ nữ không?” Trương Húc khẽ ho,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474582/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.