Nghê Tuệ vẫn không từ bỏ mà siết chặt tay An Noãn, khóc lóc cầu xin, “Noãn Noãn, dì Nghề biết, chắc
chắc cháu vẫn còn vì những chuyện trước đây mà hận dì. Lúc trước dì lúc nào cũng ức hiếp cháu, bây
giờ dì thực sự hối hận rồi, khi dì phát hiện ra lúc gia đình dì gặp khó khăn, người mà dì có thể nghĩ tới chỉ có cháu, chỉ có cháu mới thật lòng quan tâm đến Tử Phi nhà chúng ta, cũng chỉ có cháu mới vì Tử Phi mà bất chấp tất cả. Noãn Noãn, chuyện lúc trước đều là lỗi của dì, nhưng mà Tử Phi không có lỗi, nó thậm chí còn vì cháu mà bất chấp cả mạng sống của mình, nó xông vào tình yêu một cách ngốc nghếch như vậy, cháu cũng nên giúp đỡ nó chứ. Dì chỉ có một đứa con trai như vậy thôi, khó khăn lắm mới thoát khỏi bàn tay tử thần, dù không muốn nó ngồi tù, cho dù không phải ngồi tù những tập đoàn Phi Vũ một khi sụp đổ thì cả đời này của nó cũng coi như xong, đả kích lớn như vậy không phải ai cũng có thể chịu đựng được.”
Nghê Tuệ vừa nói vừa lau nước mắt, giọng điệu nghẹn ngào đáng thương nói, “Trước khi nó nhập viện, bác sĩ nói xương cổ nó bị tổn thương nghiêm trọng, còn chưa tính dưỡng tốt đã bị đưa đi điều tra. Cháu có biết tại sao xương cổ Tử Phi lại bị tổn thương không? Lúc đó bị tai nạn xe, khi xuất viện cơ thể nó vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng nó vẫn kiên quyết xuất viện, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474563/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.