“Cô An, cô đừng nói như vậy.” Lạc Hân Khả có chút sốt ruột, “Lạc thị là do ông nội tôi sáng lập ra, năm xưa ông cũng chịu rất nhiều khổ cực mới có được thành tựu như ngày hôm nay. Ông nội
chỉ có đứa cháu gái là tôi, tôi không thể để Lạc thị hủy hoại trong tay tôi được. Gần đây sức khỏe ông nội ngày càng yếu, tôi không thể để ông mang theo tiếc nuối mà rời khỏi đây, tôi tuyệt đối không thể khiến ông thất vọng vì tôi”
Lạc Hân Khả lăn lộn trong thương trường bấy lâu nay, quen biết không ít người, chỉ cần nhìn là cô ta biết An Noãn thuộc loại người gì, có thể dùng cách nào có thể làm cô cảm động. Quả nhiên, cô gái ngu ngốc này đã bị cô ta làm cảm động, ánh mắt có chút do dự.
“Thật ra không giấu gì cô, tôi và chồng tôi mấy năm nay đều không hợp tính nhau, vì tôi không thể sinh con, tôi không biết ngày nào anh ta sẽ bỏ rơi tôi, cái có thể trói buộc anh ta ở lại chỉ có Lạc thị, nếu như Lạc thị đóng cửa, chồng tôi nhất định sẽ không do dự mà bỏ rơi tối. Cô An, tôi hy vọng cô có thể giúp tôi lần này”
An Noãn cau mày nói, “Nhưng Mạc Trọng Huy không nghe lời tôi đâu.”
“Chỉ cần có giúp tôi nói vài câu, cho dù ngài Mạc vẫn không chịu buông tha chúng tôi, tôi cũng rất cảm kích cô. Tôi đã cố gắng rồi, đã thử rồi, cho dù không thể thành công, cảm giác tiếc nuối cũng sẽ bớt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474501/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.