So với tối hôm qua, lúc này La Hiểu Yến đã rất bình tĩnh, không rơi dù chỉ một giọt lệ.
Noãn Noãn, chị vô dụng lắm phải không? Chị thật sự muốn đánh chết mình. Mẹ kiếp, đến bây giờ mà chị vẫn còn nhớ thương hắn”
An Noãn thầm thở dài, yêu người sâu sắc biết bao nhiêu, làm sao có thể nói không là không ngay được. Chẳng phải bởi vì yêu quá đậm sâu, cho nên mới phạm sai lầm đó sao...
“Noãn Noãn, em gặp người kia chưa? Còn có cảm giác đối với hắn không?”
An Noãn hít một hơi thật sâu, khẽ khàng nói:
“Đối với hắn, trong lòng em chỉ có một chữ hận” “Ước gì chị có thể có thể bình thản như em, chị không thể thoải mái được như vậy?
Tiếng gõ cửa vang lên, sau đó có nhân viên phục vụ đẩy cửa bước vào, lễ phép nói với hai người: “Cô An, cổ La, giám đốc Phan đã chuẩn bị cơm trưa cho hai vị, mời hai vị theo tôi dùng cơm”
La Hiểu Yến ngớ ra. Cô vài lần nhìn thấy giám đốc Phan từ xa. Trong trí nhớ của cô, ông ta là một người đàn ông rất có năng lực, nhưng không nhất thiết sẽ đối đãi tốt với nhân viên như thế này.
La Hiểu Yến còn đang nghi hoặc, An Noãn đã trả lời nhân viên phục vụ: “Cảm ơn giám đốc Phan giúp tôi, không cần phải sửa soạn cơm trưa, chúng tôi đang định đi”
“Nhưng...”
Trong lúc nhất thời, nhân viên phục vụ không biết phải làm gì, đành quay về báo cáo với cấp trên.
Khi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474448/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.