Nuốt xuống tận đáy lòng tất cả cảm xúc bất chợt dâng trào, An Noãn ngồi xổm xuống, vòng tay ôm chặt lấy vai mình, khóc nấc lên như một đứa trẻ.
Tên đàn ông kia khiến cô chỉ còn hai bàn tay trắng, khiến cố mất đi người mà cô yêu thương nhất trên đời. Hắn đứng trước mặt cô, mà cô lại không thể làm gì được.
Nữ nhân viên phục vụ nhanh chóng tới đưa quần áo sạch cho cô, nhìn thấy cảnh này, liên dừng lại, dè dặt nói: “Cô gái, cô không sao chứ? Cô có muốn tôi gọi ngài Mạc giúp cô không?”
An Noãn gạt nước mắt, tiếp nhận áo tắm trong tay cô gái kia. Cô ta biết chừng mực, liền rời khỏi phòng tắm.
“Ngài Mạc, vừa rồi cô An khóc nức nở trong phòng tắm”
Sau khi đi ra ngoài, cô nhân viên phục vụ tới báo cáo với Mạc Trọng Huy.
Mạc Trọng Huy mơ màng nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay của mình.
Trương Húc ra hiệu bằng mắt cho nữ nhân viên phục vụ rời đi, tự mình tiếp tục báo cáo: “Ngài Mạc, người làm ầm ĩ lúc này vẫn còn ở trong phòng làm việc của giám đốc Phan, xin cho chỉ thị ngài muốn xử lý như thế nào?
Mạc Trọng Huy lấy lại bình tĩnh, đứng lên rời khỏi phòng VIP.
Trương Húc lau mồ hôi, theo sát phía sau hắn. Gần như ngày nào Thiên Đường cũng xảy ra chuyện. Dù có nghiêm trọng hơn nữa, cũng chưa hề thấy ngài Mục đích thân xử lý, xem ra lần này có người thực sự chạm phải cái vảy ngược” của Mạc tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474447/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.