Chương trước
Chương sau
Lăng Trạch Hàn hiểu những điều Thẩm Tuyết nói, anh biết chính anh mới là nguyên nhân khiến Thẩm Tuyết ra nông nỗi này.

- Anh xin lỗi, anh biết anh mới là nguyên nhân khiến em bị hại, anh không dám cầu xin em tha thứ cho anh. Anh chỉ xin em cho anh cơ hội sửa chữa sai lầm, cho anh được theo đuổi lại em, yêu thương em có được hay không? Xin em đừng đẩy anh ra, Tuyết Nhi.

- Tôi mệt mỏi lắm Lăng Trạch Hàn, tôi nghĩ chúng ta nên kết thúc triệt để đi, ở bên anh tôi chẳng thấy có gì tốt đẹp cả. Anh vẫn là nên đi tìm một người con gái khác phù hợp với anh đi.

Thẩm Tuyết yếu ớt nói ra những lời đó, cô bắt đầu có cảm giác cơ thể càng ngày càng nóng hơn, giống như phát sốt vậy.

Lăng Trạch Hàn nghe cô nói những lời đó, tim anh như bị ai đó dùng dao cứa ngang, vô cùng đau đớn. Anh hoảng hốt ôm lấy Thẩm Tuyết chặt trong lòng như muốn khảm sâu cô vào trong cơ thể anh.

- Đừng, Tuyết Nhi, anh xin em, đừng lạnh nhạt với anh như vậy. Là anh không đúng, là anh đã không bảo vệ tốt được cho em. Em đánh anh đi, em muốn anh làm gì cũng được, chỉ cần em hả giận, chỉ cần em đừng rời xa anh, được không em?

Lăng Trạch Hàn cầm tay Thẩm Tuyết lên rồi tự tát vào mặt mình. Anh đang tự trách bản thân mình, anh đã làm tổn thương người con gái anh yêu quá nhiều rồi.

Một cảm giác khô nóng lan tràn khắp cơ thể Thẩm Tuyết, tay cô chạm vào má anh lại có một xúc cảm vô cùng khác lạ. Thẩm Tuyết khóc lên.

- Lăng Trạch Hàn, tôi… Tôi khó chịu quá!

Thấy cô gái trong lòng hai má ửng hồng,da thịt cũng nóng lên bất thường, Lăng Trạch Hàn cũng đoán được chuyện gì.Anh tức giận chửi thề:

- Chết tiệt, bọn chúng dám hạ thuốc em. Tuyết Nhi, em cố gắng chịu đựng, anh đưa em về biệt thự của James.

Chiếc xe lao nhanh trong màn đêm, về đến biệt thự của James, Lăng Trạch Hàn vội vã bế Thẩm Tuyết vào nhà. Bác sĩ cũng đã được anh gọi đến trước đó.

Thẩm Tuyết được Lăng Trạch Hàn đặt lên giường, nữ bác sĩ bắt đầu khám cho cô. Lăng Trạch Hàn ở bên cạnh lo lắng nắm chặt tay Thẩm Tuyết.

Khám cho cô xong, nữ bác sĩ cũng lắc đầu. Cô bị cho uống một loại thuốc vô cùng phức tạp, thuốc này phát huy tác dụng rất chậm, ban đầu nó làm cho con người mất hết sức lực, sau đó sức lực sẽ dần hồi phục nhưng cũng là lúc ham muốn tình dục bắt đầu trỗi dậy. Thuốc này buộc phải phát sinh quan hệ với người khác phái, nếu không các mạch máu sẽ dãn ra cho đến khi đứt hoàn toàn, sẽ dẫn đến tử vong.

Cũng chỉ có thuốc tiêm kéo dài sự chịu đựng của người trúng thuốc thôi chứ hoàn toàn không có thuốc giải ngoài quan hệ tình dục.

Lăng Trạch Hàn nghĩ đến đám người đã hạ thuốc Thẩm Tuyết, anh chỉ muốn băm vằm chúng thành trăm mảnh. Anh đã điều thêm người tăng thêm viện trợ cho James trả đũa bọn chúng.

Nhìn cô gái đang nằm trên giường uốn éo thân mình, Lăng Trạch Hàn có cảm giác rất phức tạp. Anh muốn là thuốc giải của cô nhưng lại sợ khi cô tỉnh lại cô sẽ hận anh, cho rằng anh lợi dụng cô.

Trước đó anh cưỡng ép cô, không quan tâm đến cảm nhận của cô là anh không đúng. Bây giờ,anh rất sợ tổn thương đến cô khiến cô căm ghét anh, khiến cô hận anh.

- Ưm… Hức… Khó chịu quá!

Thẩm Tuyết vẫn tỉnh táo nhưng trong cơ thể cô như đang có hàng vạn con kiến đang bò, cảm giác khao khát khó tả. Nó khiến cô vô cùng khó chịu.

Lăng Trạch Hàn ngồi xuống mép giường ôm chặt Thẩm Tuyết trong lòng. Anh nói:

- Tuyết Nhi, chỉ có một cách duy nhất giải được thứ thuốc này là chúng ta quan hệ xác thịt thôi. Tuyết Nhi, xin lỗi em, sau hôm nay nếu em hận anh, anh cũng xin chấp nhận. Anh đã làm tổn thương em quá nhiều, nhưng anh không thể nhìn em chết được, xin lỗi em.

Lăng Trạch Hàn nói xong liền hôn lên môi Thẩm Tuyết, anh từ từ cởi bỏ quần áo trên người cả hai xuống. Thẩm Tuyết lúc này cũng đã không chịu được nữa rồi, thuốc này không làm con người ta mất đi lý trí nhưng nó lại khiến cho người bị trúng thuốc ham muốn tột độ, cô nhắm mắt lại hôn đáp trả anh. Hai người cứ thế hôn nhau đắm đuối.

Nụ hôn của Lăng Trạch Hàn mang theo áy náy cùng thương xót. Anh là người bị thiếu thốn tình cảm từ bé, một mình đứng lên gây dựng sự nghiệp nên anh luôn có một sự cố chấp trong tình yêu, muốn độc chiếm người mình yêu. Anh bị giằng xé giữa thù hận giết cha mẹ và tình yêu với con gái kẻ thù.Chính vì vậy anh cũng đã làm tổn thương đến người con gái anh yêu, anh đau lòng nhận ra anh đã sai lầm rồi.

Anh không có tư cách để được cô tha thứ, cô không có tội tình gì cả. Anh không muốn sống trong hận thù nữa, anh chỉ muốn dùng tình cảm chân thành bù đắp cho cô,yêu thương cô cả đời thôi.Lăng Trạch Hàn vừa hôn Thẩm Tuyết vừa không ngừng nói lời xin lỗi với cô. Bị cô từ chối anh cũng đau lắm, cô nói giữa hai người là không thể nào khiến cho anh lo lắng,hốt hoảng, anh sợ mất cô, thực sự rất sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.