Bạc Hoan thấy Thẩm Tuyết không thèm trả lời mình thì càng tức hơn:
- Này, cô không nghe thấy tôi nói gì sao?
Thẩm Tuyết đưa tay lên ngoáy lỗ tai rồi nói:
- Cô đang nói chuyện với tôi sao? Tôi còn tưởng cô vào đây rao bán thuốc nổ chứ?
Bạc Hoan trợn trừng mắt, cô ta cứ nghĩ Thẩm Tuyết hiền lành, ít nói chứ không nghĩ rằng Thẩm Tuyết cũng mồm mép đến như vậy. Dám đấu khẩu với cô ta cơ đấy.
- Thẩm Tuyết, tôi hỏi cô, tại sao cô lại ở đây?
- Tại sao tôi phải nói cho cô biết? Cô là chủ nhà ở đây à?
Đương nhiên Bạc Hoan không phải chủ nhà ở đây rồi, cô ta cũng biết mình không có quyền hỏi câu này nhưng cô ta chính là không nhịn được:
- Đây là nhà của Trạch Hàn, chẳng phải cô và anh ấy đã ly hôn rồi sao? Sao cô vẫn còn ở nhà của anh ấy vậy? Không phải cô vì thiếu tiền nên đến đòi anh ấy chia chác tài sản đó chứ?
Cô ta đã điều tra được tin Lăng Trạch Hàn và Thẩm Tuyết đã ly hôn nên cô ta vừa nói vừa mỉm cười châm biếm Thẩm Tuyết.
Thẩm Tuyết cũng không phải quả hồng mềm, cô từ tốn đáp trả:
- Vậy cô đến đây làm gì? Chắc không phải lợi dụng chúng tôi ly hôn để đến đây chôm chỉa, sơ múi gì đó chứ?
Bạc Hoan bị Thẩm Tuyết nói thì tức đến lệch cả mũi, cô ta nhìn Thẩm Tuyết chằm chằm lại phát hiện trên cổ Thẩm Tuyết đầy những dấu hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang-tong-tai-tim-lai-vo-yeu/3432478/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.