Sáng hôm sau, Thẩm Tuyết nằm mơ thấy mình đang đi trên đường thì bị một cái cây to đổ xuống người, cô tránh không kịp nên bị nó đè ngang người. Thẩm Tuyết cố vùng vẫy, kêu cứu nhưng không ai chịu tới giúp cô cả. Rồi cái cây tự nhiên mọc ra những cái tay rất dài quấn quanh người cô, nó biến thành một con trăn tinh khổng lồ bóp cổ cô,khiến Thẩm Tuyết dần dần cảm thấy khó thở, hô hấp ngày càng khó khăn, cô sắp chết rồi sao?
Thẩm Tuyết giật mình mở mắt ra, thì ra đó chỉ là một giấc mơ mà thôi nhưng sao cảm giác trên người lại giống thật vậy?
Một khuôn mặt đàn ông lại tiếp tục tiến sát vào mặt cô tiếp tục hôn lên môi cô, cái tay hư hỏng cũng đặt ngang bụng cô, ôm lấy vòng eo thon nhỏ.
Thẩm Tuyết hồi thần lại, cô nhận ra đây chính là cái cây thành tinh trong giấc mơ của cô, mà con trăn tinh này chính là Lăng Trạch Hàn. Thẩm Tuyết vội vàng đẩy anh ra, quát lên:
- Lăng Trạch Hàn, anh làm gì vậy hả? Mau cút xuống khỏi người tôi ngay.
- Tuyết Nhi, chúng ta chào buổi sáng một chút đi.
Lăng Trạch Hàn vẫn tiếp tục hành động, miệng đưa lời dụ dỗ.
- Cút xuống cho tôi.
Thẩm Tuyết nghiến răng, hai tay cũng cấu chặt lên đôi vai trần của anh. Thấy cô đang tức giận Lăng Trạch Hàn chỉ đành cố nhịn cảm xúc ham muốn xuống nhưng anh vẫn nằm đè trên người cô không động đậy.
Thẩm Tuyết đang định quát lên lần nữa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang-tong-tai-tim-lai-vo-yeu/3432477/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.