Ding dong~ ding dong~
Ngôn Thanh Lãng chầm chậm mở mắt, vác cả cơ thể lười biếng xuống lầu, đến cửa nàng ngáp một hơi dài rồi mở cửa cho Trạch Tịnh Cơ. Ngôn Thanh Lãng nhìn lên bầu trời, vẫn còn sáng mà.
" Mấy giờ rồi cô? " Ngôn Thanh Lãng nửa tỉnh nửa mê hỏi.
Ngôn Thanh Lãng thấy đợi hoàng hôn Trạch Tịnh Cơ cũng không có ý định trả lời nên nép người sang một bên để bảo cô vào, cả 2 cùng bước trên con đường vào nhà, Ngôn Thanh Lãng thắc mắc trời còn sáng mà sao cô lại đến, hỏi giờ thì không thèm trả lời, nàng chu mỏ tỏ bất mãn, Trạch Tịnh Cơ thấy như thế phì cười:
" 5 giờ! ".
" 5 giờ?!! Chưa đến giờ học, cô đến đây làm gì?!! ".
" Đến chơi với em "
" Thôi đi, cô lớn rồi chơi với cô có gì vui? "
Ngôn Thanh Lãng lại chu mỏ, Trạch Tịnh Cơ xoay sang thấy cái mỏ dễ thương đó lại muốn cắn một cái, cô ép nàng vào tường, đưa tay nâng cầm, nhìn nàng bằng ánh mắt mình cho là có sức hấp dẫn, bị nhìn như vậy Ngôn Thanh Lãng ngượng ngùng xoay mặt nhìn hướng khác để tránh ánh mắt của cô.
" Em từng nói chúng ta là bạn học? Chơi cùng nhau dĩ nhiên là vui " Trạch Tịnh Cơ vỗ vỗ má Ngôn Thanh Lãng, nhìn mặt nàng đỏ hơn cô mới ly khai. Ngôn Thanh Lãng thở hồng hộc như cá mắc cạn, cô cười đến sặc sụa quên cả hình tượng giáo viên trước mắt học sinh. Ngôn Thanh Lãng căm phẫn liếc Trạch Tịnh Cơ, bình tĩnh lại nàng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cuoi-la-quan-he-co-tro/233974/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.