🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối xuân đầu hạ, không gió không mưa, thời tiết ngột ngạt như là đang kìm nén một đại chiêu nào đó.

Trần Lâu cụp mắt, dùng thìa khuấy đảo cà phê trong cốc hai vòng, lại đưa mắt nhìn cậu thiếu niên xinh đẹp biết vâng lời, chưa rũ bỏ được nét trẻ con, một lúc lâu mới nhếch khóe miệng, 'a' một tiếng.

Giọng của cậu rất nhẹ, mang theo âm mũi nằng nặng mà phun ra, thoạt nghe có một chút ý tứ châm biếm.

Quan Dự nhíu mày, không nghe ra được tiếng châm biếm này là nhằm vào hắn, hay là nhằm vào cậu thiếu niên xinh đẹp kia, chỉ có thể tiếp tục nói: "Thế này, Tiểu Lộc em đi về trước đi. Có..." Hắn vốn định nói "có chuyện gì gọi điện thoại cho anh", bỗng nhiên ý thức được tình huống hiện tại dường như không quá thích hợp, vì thế sửa lời: "... Có tiền ngồi xe chưa?"

Tiểu Lộc như gặp đại xá mà ngay lập tức nhảy bật dậy khỏi chỗ ngồi, vội vàng nói: "Có ạ có ạ!"

Quan Dự gật đầu, vì thế Tiểu Lộc nhanh chóng khom mình cúi chào hắn, lại ngượng ngùng mà vẫy tay về phía Trần Lâu, có chút hoảng loạn mà bỏ chạy.

Trong quán cà phê chỉ còn dư lại hai người bọn họ.

Bầu không khí lãng mạn tươi đẹp nửa tiếng trước cũng không còn bóng dáng, bánh kem hai tầng được đặt làm riêng chỉ vừa mới bị cắt một góc, trái cây trang trí ở mặt trên đều đã được múc ra, hai chữ "Tiểu Lộc" phết bằng kem bơ màu đỏ vẫn có thể đọc được rõ ràng. Trần Lâu ngoại trừ sau khi vào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu/1113373/chuong-1-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tình Cũ
Chương 1-2: Vậy thì có thể trách ai? Chỉ có thể trách anh mắt mù thôi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.