Trở lại phòng khách, Lục Tiệp hỏi: Có muốn chuyển qua bệnh viện tư nhân không, bố anh quen vài chuyên gia uy tín trong lĩnh vực này, có lẽ sẽ giúp được chút gì đó.
Không cần phải làm phiền nhiều người như vậy. Hạ Giai Ngôn nói, Hai ngày tới bố em sẽ ở lại bệnh viện để làm kiểm tra tổng quát, nếu không có gì trở ngại hẳn là có thể xuất viện.
Lục Tiệp nói muốn đến bệnh viện thăm hỏi Hạ Nguyên, Hạ Giai Ngôn liền từ chối. Bác sĩ đã nhắc nhở cô, tình hình hiện giờ của bố mình không nên chịu đả kích cảm xúc và cô cũng đã dặn dò mình, không được chọc giận ông ấy. Nếu cô mà cùng Lục Tiệp xuất hiện tại phòng bệnh, huyết áp của bố mình rất có thể sẽ lập tức tăng vèo vèo ấy chứ.
Hạ Giai Ngôn rõ ràng mạch lạc phân tích lợi hại với anh, Lục Tiệp lẳng lặng lắng nghe, trước sau không đáp lời nào. Cô quan sát biểu cảm của anh, thấp giọng hỏi: Giận sao?
Anh không. Lục Tiệp nhìn về phía cô, Mấy vấn đề này đều là lo lắng cho tôi, em đã thay tôi suy nghĩ kỹ như thế, sao tôi lại tức giận chứ.
Hạ Giai Ngôn cười tự nhiên.
Lục Tiệp còn nói: Tôi đã chuẩn bị tốt cho tám năm kháng chiến rồi, hi vọng sau khi kháng chiến thành công, em sẽ không chê tôi già.
Hạ Giai Ngôn hiểu ẩn ý trong lời anh, lại cố ý nói: Anh già thì mặc anh, đối với em chẳng ảnh hưởng gì cả.
Thấy dáng vẻ như không liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-tu-chay/2536476/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.