"Em sẽ tìm được người phù hợp với em hơn anh thôi."
Thấy Lữ Trịnh Dư rời đi, Trấn Mai không ngăn cản, cô ta ngồi xuống ôm mặt khóc. Bởi cô ta biết, cho dù cô ta có níu giữ thế nào thì anh ta cũng sẽ không quay lại, chỉ còn cách khóc. Anh ta yêu cô ta nhiều như vậy, chỉ cần cô ta rơi nước mắt, Lữ Trịnh Dư sẽ mềm lòng mà dỗ cô ta thôi. Đợi mãi, đợi mãi vẫn chưa thấy Lữ Trịnh Dư dỗ, Trấn Mai mới ngẩng mặt lên thì không còn thấy bóng dáng của anh ta đâu nữa. Thay vào đó là Tạ Du đang hớt ha hớt hải chạy về phía khách sạn nơi tổ chức lễ cưới.
Nụ cười trên mặt Trấn Mai hiện lên, cô ta lau nước mắt, đắc ý.
"Lữ Trịnh Dư, anh nói đúng, tôi sẽ tìm được người phù hợp với tôi hơn anh. Bây giờ, anh ấy đã xuất hiện rồi đây."
Rồi, Trấn Mai liền chạy về hướng của Tạ Du, trong lòng cô ta vui như xuân về. Năm đó, nếu không có con ả Lư Thanh chen chân vào, thì cô ta đã trở thành thiếu phu nhân của Tạ gia rồi.
Đáng chết! Nhưng không sao, có lẽ ông trời thương nên đã cho cô ta cơ hội để gặp anh.
Khi đó, công ty của gia đình cô ta phá sản, bố và anh trai đã ôm tiền chạy trốn, để lại món nợ khổng lồ cho hai mẹ con cô ta. Không những thế, Tạ Du còn diệt đường sống của cô ta, đánh tiếng với Trấn gia nếu ai dám giúp cô ta là muốn đối đầu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-lai-mo-den/2818884/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.