“Lư Thanh, chúng ta chụp hình chung với nhau được không?” Hoa Đông tí tởn cầm điện thoại giơ trước mặt Lư Thanh, nhìn điệu cười trông rất gian.
Cô cũng chẳng nghĩ nhiều, kéo Hoàng Minh Triết chụp cùng. Đạt được ý định, Hoa Đông nói mình phải về trước, Lư Thanh liền đi tiễn anh. Phải nói Hoàng Minh Triết vô cùng dính người, thấy cô đi đâu cũng lững thững đi theo. Bởi ở đây, ngoại trừ Lư Thanh ra anh chẳng quen thân với ai cả.
Đứng trước khách sạn nói chuyện một lúc, thì thấy bóng dáng quen thuộc từ phía xa chạy tới, Lư Thanh cứ nghĩ mình nhìn nhầm, dụi mắt đi nhìn lại lần nữa, vẫn như vậy.
Tạ Du?!
Không chỉ có cô, ngay cả Hoa Đông và Khang Vũ cũng chú ý đến người đàn ông đang chạy hớt ha hớt hải về phía này, hình như đằng sau còn một người nữa.
Tạ Du chẳng nói chẳng, chạy đến định chộp lấy tay Lư Thanh, lại bị Hoàng Minh Triết nhanh như chớp đứng chắn trước mặt cô, không để anh ta chạm được vào tay cô. Anh khó chịu nhìn anh ta, vẻ mặt không mấy thân thiện.
“Thanh Thanh…”
Tạ Du nhìn người con gái mình hằng mong nhớ đang ở trước mắt, anh ta nghẹn ngào không nói nên lời. Phải kể đến suốt hai năm qua, ngày nào anh ta cũng nhắn tin cho cô. Trên dưới ngàn lần anh hi vọng, một hi vọng nhỏ nhoi là cô sẽ trả lời anh ta một lần. Nhưng suốt hai năm qua, cô bặt vô âm tín, cô như là biến mất khỏi thế gian này vậy.
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-lai-mo-den/2818881/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.