Trong lòng Hạ Giai Ngôn dâng lên dự cám xấu, thậm chí cô không kịp chào hỏi, trực tiếp hỏi: “Chuyện gì?” 
Khương Duyên trực tiếp nói: “Lục Tiệp bị đâm hai dao, đang đến bệnh viện. Cô có muốn đến xem cậu ta không?” 
“Sao có thể như vậy?” Hạ Giai Ngôn cố gắng giữ tỉnh táo, nhưng tay cầm điện thoại run lên. 
“Trong điện thoại không thể nói rõ ràng được. cô ở đâu, tôi qua đón cô.” Khương Duyên nói. 
Sau khi đọc địa chỉ cho Khương Duyên xong, Hạ Giai Ngôn tắm rửa xong xuôi, mặc quần áo liền chạy xuống tầng. Lời nói Khương Duyên rất mơ hồ, cơ bản cô không hiểu rõ tình huống, thời điểm đứng chờ Khương Duyên, trong đầu cô đều là tại sao Lục Tiệp lại trúng hai dao, hia dao đâm vào đâu, có nặng lắm không. 
Cô lo lắng không thôi, Hạ Giai Ngôn nhìn thấy một ô tô đi tới, cô bước hai bước, xe vừa mới dừng bên người cô. Cửa sổ bên ghế phụ hạ xuống, Khương Duyên đưa đầu về phía cô: “Lên xe.” 
Sau khi lên xe, Hạ Giai Ngôn không chờ đợi kịp liền hỏi: “Anh ấy thế nào rồi.” 
Hạ Giai Ngôn đi ra ngoài vội vàng, tóc của cô vẫn ướt sung, rối tung trên vai. Khương Duyên quan tâm chỉnh nhiệt độ điều hoà lên cao, để tránh cho cô khỏi cảm lạnh. Anh ta nói với Hạ Giai Ngôn: “Cô đừng lo lắng, vết thương của cậu ta không lớn. Vừa rồi ở trạm xăng cạnh cầu vượt, cậu ấy nhìn thấy một thanh niên trộm đồ, sau đó liền xuống xe bắt người cho bằng được. Thanh niên kia ôm túi xách bỏ chạy, cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/1701093/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.