Lê Gia vừa mớicùng Đồng Đồng đi vào phòng trong, Đồng Đồng khóc hỏi: “ Mẹ, A Dương hận con, nhưng là vì cái gì? Mẹ, con khó khăn lắm mới nhìn thấy A Dương,anh ấy liền bỏ đi như vậy!”
Bà Lê ôm lấy Đồng Đồng đang khóc, vỗ nhẹ lưng cô nói:” Đừng khóc, có lẽ có cái gì hiểu lầm!”
Đồng Đồng ngưng khóc, nghi hoặc hỏi: “Mẹ, A Dương đến làm gì, anh ấy không phải đến tìm con sao?”
Nếu nói Lôi Dương đến tìm cô anh sẽ không có phản ứng như vậy, rốt cục là có chuyện gì?
Bà Lê thở dài một tiếng nói: “Cậu ta đến là để khuyên chúng ta bán nơi này đi!”
“Mẹ, xảy ra chuyện gì, mẹ nói cho bọn con đi!” Lê gia lo lắng hỏi.
“Nơi này sắp xây dựng một khu nghỉ dưỡng, bọn họ đến thu mua đất !” Bà Lêthản nhiên mở miệng, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ.
Chẳng phải là nói bọn họ một lần nữa lại phải mất đi ngôi nhà mình đang sống sao!
Ba người lâm tĩnh lặng.
……
Đêm, Lê Hân Đồng trở người qua lại không ngủ được, trong đầu cô không ngừngnhớ tới thái độ lạnh lùng của Lôi Dương , ánh mắt mang theo hận ý nhìncô. Anh tuyệt nhiên rời đi thậm chí không mở miệng lấy một câu!
Nhớ đến chuyện trước đây như vừa mới xảy ra hôm qua.
Không biết đó có phải là yêu hay không, nhưng cô thật sự muốn được gả choanh, ở bên anh cả đời, cuối cùng lại vì hiểu lầm mà bỏ lỡ.
Tựnguyện chia tay, yêu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co/1959820/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.