uổi hòa nhạc diễn ra lúc 8:30 tối Chủ nhật tại tầng 2 của Đại học hòa nhạc Bình Xuyên.
Có vẻ là dàn nhạc giao hưởng nổi tiếng trong nước.
Lý Tích Thần không nghiên cứu cái này, cô không muốn đi, sau khi do dự hai lần vẫn gửi tin nhắn cho Trịnh Vân Phàm: "Không đi nữa."
Trịnh Vân Phàm đang gọi điện thoại quốc tế, thấy tin nhắn cô gửi đến thì lơ mơ vài giây, còn tưởng cô không đi tư vấn tâm lý, giật mình cúp điện thoại của bạn tốt, gọi cho Lý Tích Thần.
"Vì sao không đi nữa?" Trịnh Vân Phàm chất vấn.
Giọng Lý Tích Thần rất thấp, không có tinh thần, "Chỉ là không muốn đi."
"Vậy cậu phải làm sao?"
"Không làm sao hết."
Trịnh Vân Phàm cãi nhau vài câu không đầu không đuôi với cô, cuối cùng mới phát hiện cô không muốn đi buổi hòa nhạc.
"Vậy rất tốt." Trịnh Vân Phàm nói: "Cậu đưa vé cho tớ, tớ đi thay cậu."
Trong lời nói của anh ấy mang theo ý cười không che giấu được.
"Cậu đi làm gì?" Lý Tích Thần khẩn trương.
Trịnh Vân Phàm từ trước đến nay không làm nổi chuyện gì đứng đắn, để anh ấy và Lục Tư Việt cùng đi xem một buổi hòa nhạc, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không đáng tin.
"Không cần cậu quan tâm." Trịnh Vân Phàm nói.
Lý Tích Thần: "..."
Cô quyết định vẫn là mình tự đi.
Không ngờ tối chủ nhật cô lại nhìn thấy Trịnh Vân Phàm ở dưới tầng nhà mình, anh ấy đang gọi điện thoại quốc tế, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cau-co-doc/3388306/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.