Lúc gần sáng sớm, Lý Tích Thần mới đi vào trạng thái ngủ say.
Nhưng mà cô lại mơ một giấc mơ khiến người ta phải thẹn đỏ mặt.
Mặt trời mọc mang theo đó là gương mặt đỏ bừng của cô, cô ngồi trên giường, mu bàn tay áp trên má, nhiệt độ trên mặt mãi không chịu hạ xuống.
Đây là một giấc mơ rất xúc phạm anh hàng xóm.
Trong giấc mơ, thế mà cô lại có thể nhón mũi chân lên hôn anh hàng xóm.
Chao ôi.
Nếu mà để anh hàng xóm biết, cô chắc chắn sẽ bị xem là một tên biến thái.
Có lẽ là do hôm qua nhìn chằm chằm môi anh quá lâu, trong khoảnh khắc đó còn lóe lên ý nghĩ đôi môi đẹp như vậy nếu mà hôn lên thì chắc là rất mềm, có rất nhiều hình ảnh tội lỗi bỗng hiện lên trong đầu.
Thế nên trong giấc ngủ ngắn ngủi mới mơ thấy một giấc mơ tội lỗi.
Lý Tích Thần nằm trên giường lăn lộn mấy vòng, sao lại như thế chứ!
Cô cảm thấy bản thân có chút quá đáng.
Nhưng dù sao cũng chỉ là một giấc mơ.
Cô cũng không thể làm gì với giấc mơ.
Trong hiện thực nào có loại suy nghĩ và can đảm ấy, nhưng trong mơ lại không khống chế được.
Tối hôm qua lúc cô ngẩn người nhìn anh hàng xóm, anh hàng xóm còn cười trêu chọc: "Trên mặt tôi có cái gì sao?"
Ánh mắt cô hoảng hốt đảo qua mặt anh, sau đó thật đúng là bị cô phát hiện ra điểm kì lạ.
Trên trán anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cau-co-doc/3388296/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.