Trịnh Đinh Đinh ngồi ở ghế phụ lái cảm giác không khí xung quanh cực kỳ ngột ngạt.
Ngồi ở ghế lái, bộ dạng anh rất thoải mái, tay cầm vô lăng, mắt nhìn phía trước. Tốc độ ổn định, thậm chí còn có chút chậm rãi, còn bị hai chiếc xe đằng sau ấn còi thúc giục liên tục.
Đến lúc chờ đèn đỏ, Ninh Vi Cẩn cúi đầu ho một tiếng, Trịnh Đinh Đinh phục hồi lại tinh thần, cảm thấy cô phải nói mấy câu. Vì vậy, mở miệng hỏi linh tinh "Giáo sư Ninh! Vừa rồi anh lại đi xem mắt sao?"
"Ừ." Ninh Vi Cẩn lạnh nhạt đáp một tiếng.
Trịnh Đinh Đinh mỉm cười: "Công việc của bác sĩ rất bận phải không? Có lẽ đi xem mắt đối với một bác sĩ cũng là một phương pháp tốt."
Tay phải Ninh Vi Cẩn buông khỏi vô lăng, nhẹ nhàng tăng nhiệt độ trong xe lên, suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Đối với tôi mà nói xem mắt là cách duy nhất, nhanh chóng, và hữu hiệu. Ngoại trừ đi xem mắt ra thật sự tôi không có thời gian để quen biết người khác phái."
"À." Trịnh Đinh Đinh nói tiếp, "Hi vọng anh sớm gặp được người vừa ý."
Chỉ nói trao đổi đơn giản mấy câu sau đó không khí lại đình trệ lại. Trịnh Đinh Đinh cúi đầu, vuốt ve con rùa đen móc trên túi. Móc tiểu ô quy này là tự tay cô làm, đầu to, nhưng người lại nhỏ nhìn rất ngộ nghĩnh.
Tình hình giao thống không được tốt cho lắm. Ninh Vi Cẩn phải tốn gần bốn mươi phút mới đưa Trịnh Đinh Đinh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386724/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.