An: thêm 1c nữa này, thấy An vất vả chưa??? sáng up c21, đi tết thầy về lại hùng hục làm, bjo mới xong thì up luôn đấy, hic hic, hôm nay không có thêm c nào nữa đâu nha, có chăng thì sáng mai. tối nay có việc dồi, hic, hic hic.
Chương này An chỉ nói 1 câu thôi: CÓ KHÔNG GIỮ, MẤT ĐỪNG TÌM!!!
Buổi tối, người giúp việc già nấu năm bát canh ăn khuya, Trịnh Đinh Đinh uống một bát, lúc ngủ trên sống lưng toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
Có lẽ là lạ giường, Trịnh Đinh Đinh trằn trọc trở mình mất ngủ, cho đến bên tai nghe được tiếng ho khan nhỏ, cô đứng dậy xuống giường, vừa mở cửa nhìn, Ninh Vi Cẩn đang đứng ở cầu thang hút thuốc lá.
“Ninh Vi Cẩn?” Trịnh Đinh Đinh nhẹ giọng.
Ninh Vi Cẩn xoay người, nhìn Trịnh Đinh Đinh, giọng nói có chút khàn khàn: “Không ngủ được?”
Trịnh Đinh Đinh gật đầu: “Đã trễ thế này, anh còn hút thuốc lá sao?”
“Anh không ngủ được.” Ninh Vi Cẩn khom lưng, cầm cái gạt tàn trên sàn nhà lên, đem nửa điếu thuốc hút dở dụi xuống.
“Muốn nói chuyện phiếm không?” Trịnh Đinh Đinh mở lời.
“Nói chuyện gì?”
“Tùy tiện nói gì cũng được, chỉ cần tán gẫu, nói chủ đề nhàm chán gì cũng được.”
“Vậy thì nói một chút về thời gian em thích người đàn ông kia.”
Trịnh Đinh Đinh trố mắt, lúc sau mới phản ứng lại hỏi: “Tại sao muốn nói tới anh ấy?”
“Tại sao không nói?” Ninh Vi Cẩn nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc.
“Anh thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386693/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.