Sau khi Ninh Vi Cẩn vào phòng thay quần áo thì Ninh Vi Tuyền gõ cửa.
"Anh hai!" Ninh Vi Tuyền đi vào, ngồi ở mép giường, hỏi thẳng: "Chuyệnba muốn kết hôn với người đàn bà kia, anh có đồng ý không?"
"Đó là chuyện của ông ấy!"
"Vậy còn mẹ thì sao? Mẹ phải làm thế nào chứ? Khi bà còn sống phải chịubao nhiêu khổ sở như vậy. Hiện tại bà mất rồi mà ngay cả chuyện ba đãđồng ý với mẹ cũng không làm được vậy anh thử nghĩ xem, me chúng takhông phải còn đáng thương hơn người đàn bà kia sao?" Nhắc tới Ân Nghi,ánh mắt Ninh Vi Tuyền đột nhiên đỏ lên. "Rõ ràng ba đã cam kết cả đờinày sẽ không đi bước nữa mà!"
Ninh Vi Cẩn xoay người, ánh mắt cực kỳ lý trí nhìn Ninh Vi Tuyền: "Mẹ đã đi rồi, ông ấy làm được cũng tốt, không làm được cũng không sao. Nhữngthứ này đều không liên quan đến mẹ nữa. Cho dù ông ấy làm được thì cũngkhông có cách nào sửa chữa được sai lầm trước kia, cũng không thể nàolàm vơi bớt đau khổ khi bà con sống, em hiểu không?"
Ninh Vi Tuyền im lặng. Thật ra thì đạo lý đơn giản như vậy sao cô lạikhông hiểu cơ chứ? Ân Nghi đã mất, biết bao khổ sở, hành hạ cũng nhưkhói thuốc tan biến trong khói vào lúc sinh mạng kết thúc kia. Bà cũngkhông còn so đo chuyện tình cảm của Ninh Thanh Túc nữa. Nửa đời còn lạiNinh Thanh Túc làm cái gì cũng không còn chút quan hệ đến bà. Coi nhưông ấy có thể vì bà mà giữ lời hứa, cả đời này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386687/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.