Lúc Ninh Vi Cẩn kết thúc công việc thì đồng hồ vừa điểm tám giờ. Đithang máy xuống khu nội trú ở tầng một. Vừa "Đinh" một tiếng sau khi cửa thang máy mở ra, anh liếc mắt đã thấy Trịnh Đinh Đinh ngồi trên ghế đợi ở đó không xa.
Cả người Trịnh Đinh Đinh miễn cưỡng tựa lưng vào ghế ngồi, tay ôm chặt túi, mắt nhìn về phía trước, không biết đang nghĩ gì.
Giống như cảm nhận được ánh mắt nhìn về phái mình, Trịnh Đinh Đinh quay đầu thì thấy Ninh Vi Cẩn, từ từ đứng dậy đi đến gần anh.
"Anh ăn cơm chưa?" Trịnh Đinh Đinh hỏi.
"Chưa!" Ninh Vi Cẩn nhìn đồng hồ, "Vẫn bận đến giờ mà!"
"Em cũng chưa ăn, cùng nhau ăn đi!"
"Không phải anh bảo em ăn trước sao?"
"Em muốn chờ anh mà!" Trịnh Đinh Đinh nhỏ giọng nói.
Mấy chữ ngắn ngủi nhưng lại giống như chiếc lông vũ mềm mại phất vào tai Ninh Vi Cẩn. Tròng mắt trầm tĩnh của hắn có chút biến hóa, suy nghĩ một chút rồi nói, "Anh đưa em đi ăn! Em muốn ăn gì?"
Trịnh Đinh Đinh nói đến một khu thương mại gần một tòa văn phòng để ăncơm niêu. Ninh Vi Cẩn lái xe dẫn cô đến. Dọc đường đi, Trịnh Đinh Đinhvốn định giải thích chuyện tối qua nhưng nhìn thấy sắc mặt Ninh Vi Cẩncó chút uể oải, tập trung lái xe, cô lại không dám đề cập đến.
Lúc cùng nhau ăn cơm, Trịnh Đinh Đinh mới mở miệng: "Tối hôm qua em chỉ dẫn Trần Tuần đi truyền nước thôi!"
Ninh Vi Cẩn cũng không thèm giương mí mắt lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386676/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.