Editor: Shaiila Yu
Vào quán cà phê, Ninh Vi Cẩn đứng trước quầy gọi đồ còn Trịnh Đinh Đinh tìm chỗ ngồi, bàn tay nắn bóp bắp chân đau nhức.
Lúc Ninh Vi Cẩn mang đồ uống và điểm tâm đến thì thấy Trịnh Đinh Đinh đangcúi đầu than thở, hơi kinh ngạc: "Mơi đi có xíu vậy đã mệt mọi rồi sao?"
"Lâu rồi em không đi dạo phố mà!" Trịnh Đinh Đinh tiếp tục đấm bóp chân."HƠn nữa, hôm nay cũng đi nhiều mà, chân cũng nhức nữa!"
Ninh Vi Cẩn đặt mấy thứ đồ trong tay xuống, kéo ghế bên cạnh Trịnh Đinh Đinh mà ngồi xuống. Sau đó, cúi người cầm lấy cổ chân cô.
"Anh làm gì thế?" Trịnh Đinh Đinh sợ hết hồn.
"Chẳng qua định giúp em xoa bóp chút thôi!" Ninh Vi Cẩn từ từ đặt chân cô lênđùi mình, ngón tay dọc theo bắp chân nhẹ nhàng xoa bóp, tròng mắt tậptrung lưu luyến trên bắp chân trắng nõn, nhẵn nhụi.
Trước mặt mọi người lại thể hiện hành động quá mức thân thiết như vậy khiến Trịnh Đinh Đinh có cảm giác không hay cho lắm. Nhưng đồng thời đáy lòng lạicảm thấy có chút ngọt ngào.
Xoa bóp cho cô chừng mười phút, Ninh Vi Cẩn mới dừng lại chậm rãi để chân cô xuống, hỏi cô có cảm thấy thoải mái hay không?
"Ừm." Trịnh Đinh Đinh cảm thấy chân cũng đã bớt đau nhức, thoải mái hơn rấtnhiều, mỉm cười: "Anh còn biết cách xoa bóp huyệt đạo sao?"
"Trước kia anh cũng học qua châm cứu, và xoa bóp mà!" Anh thản nhiên nói.
"Giáo sư Ninh thật là vạn năng nha! Cái gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386669/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.