Bên tai Ninh Vi Cẩn vang lên tiếng ồn, ánh mắt rời khỏi trang sách, nhìn sang Trịnh Đinh Đinh.
Trịnh Đinh Đinh đi đến chỗ ngồi của Ninh Vi Cẩn, dừng bước nhìn anh.
Bốn mắt giao nhau, tròng mắt đen của Ninh Vi Cẩn không chút gợn sóng còn mắt Trịnh Đinh Đinh trong veo.
Không để Ninh Vi Cẩn mở miệng. "Có chuyện gì?" Trịnh Đinh Đinh đã nói trước,từng chữ rõ ràng, mang theo cảm xúc từ tận đáy lòng: "Ninh Vi Cẩn, tạmbiệt!"
Cô nói xong cũng không dừng lại dù chỉ một giây, quay đầu bước đi.
Ninh Vi Cẩn trầm tư một lát, để sách lên bàn. Bước nhanh tới góc phòng, khom lưng nhặt miếng sandwich vừa vứt lên. Xoay mặt sau lại, nhìn thấy mộttờ giấy gắn trên màng nilon. Trên đó viết, "Gửi Ninh Vi Cẩn!". Chữ viếtmảnh khảnh, tinh tế, đúng là của Trịnh Đinh Đinh.
Anhnhanh chong mở màng nilon, nhìn thấy miếng sandwich kẹp rau xà lách, dưa chuột, cà chua, cùng một chút pho mát. Hoàn toàn không có thịt nào. Rất hợp khẩu vị anh. Anh trừng mắt nhìn một hồi. Sau đó, thản nhiên cắn một miếng, rất mới lạ, mùi vị khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.
Đây là do Trịnh Đinh Đinh làm. Đã bao lâu rồi anh chưa được ăn món cô làmrồi? Trong ấn tượng của anh, lần đó là lần anh đến nhà cô sửa bóng đèn.Cô nấu cho anh một bát mì. Bát mì đó có hương vị gia đình, không khác gì bát mì mẹ Ân Nghi nấu cho anh!
Trịnh Đinh Đinh. Nhắc đến cái tên này khiến Ninh Vi Cẩn không khỏi cau mày. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386629/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.