"Tối nay chỉ có hai chúng ta ăn thôi, em muốn ra quán ăn hay nấu ở nhà?" Tần Yến Trì ngồi tựa lên ghế sofa chống cằm nhìn cậu ngồi đối diện.
"Nấu ăn ở nhà?" cậu ngẩng đầu nhìn anh.
"Ừm, có chuyện gì sao?" anh mỉm cười nhìn cậu.
"Anh biết nấu ăn sao?" giọng điệu cậu nghi ngờ nhìn anh từ trên xuống dưới.
"Em đừng nhìn anh thế chứ, anh đau lòng đó. Anh tự nhận là mình không hay nấu, nhưng mà một khi nấu vẫn sẽ ăn được mà." nói xong anh còn ôm trái tim mình uất ức nhìn cậu.
"Em thì sao cũng được." Chu Phàm nhặt vỏ kẹo mình ăn để trên bàn.
"Mấy cái này vứt ở đâu thế ạ?" cậu ngẩng đầu nhìn anh lần nữa.
"Em đưa đây cho anh." anh ngồi thẳng dậy đưa tay qua chỗ cậu.
"Cái này em ăn thì cứ để em vứt." cậu không đồng ý lắc đầu.
"Có mấy cái vỏ đâu, em đưa đây sẵn anh cầm ly nước vào rửa luôn." nói rồi anh cầm ly hết nước cam của cậu đứng dậy.
Thấy anh cứ nhất quyết như thế cậu đành theo ý anh, đưa vỏ cho anh rồi nhìn anh vô bếp cậu cũng lẽo đẽo theo sau xem thùng rác ở đâu.
Anh rửa ly xong bước đến mở tủ lạnh.
"Tủ nhà anh cũng không có gì, hay là mình đi siêu thị nhé?" anh đóng tủ lạnh, quay ra nhìn cậu hỏi.
"Được ạ." cậu hứng thú gật đầu.
...........
Siêu thị cách nhà bọn họ tầm 15 phút đi xe.
Khi hai người bước vô siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-ta-danh-cho-nhau/2931394/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.