Tần Yến Trì lái theo tuyến đường tới quán ăn do cậu chỉnh sửa trên điện thoại.
Trước khi lái, anh đặt hai tay lên vô lăng nghiêng đầu qua hỏi cậu:
"Anh vẫn hơi tò mò, về thầy dạy võ của em đấy. Dạy ra được một học trò rất ưu tú như này chắc ông ấy tự hào lắm nhỉ?" anh cong môi nhìn cậu.
"Anh phóng đại quá rồi, ông ấy từng đi lính nhưng trong lúc thi hành nhiệm vụ bị thương nên hiện tại đang làm quản gia cho chú của em." cậu cười cười đáp lại anh.
"Kane sao? Ông ấy đáng sợ muốn chết." Chu Giai Giai ngồi đằng sau nghe thế thì nổi hết da gà.
"Đâu có đến nỗi nào." cậu buồn cười nhìn cô.
"Anh không hiểu, ngoài cười nhưng trong không cười thì làm sao người khác hiểu ý ông ấy muốn gì chứ." cô trợn mắt lên nhìn cậu.
"Ông ấy có giỏi không ạ?" Trần Tạ Dương ngồi cạnh cô hứng thú về người tên Kane này vô cùng.
"Lên được chiến trường, xuống được phòng bếp, theo em thì có giỏi không?" cô trầm mặc liếc nhìn cậu nhóc.
"...."
............
Mọi người trong xe rộn ràng tiếng cười nói, chuyện đến trên trời dưới đất, ba mươi phút đi đường rất nhanh liền đến nơi.
Đứng trước quán buffet hai tầng, thứ đập vào mắt họ trước tiên là cái biển hiệu đèn LED với dòng chữ:
Lòng lợn khó nhai, lòng trai khó đoán. Hãy đến với quán buffet hải sản BIỂN SÂU, nơi món ăn chỉ cần bỏ vào miệng liền tan, dư vị nơi đầu lưỡi liền dễ đoán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-ta-danh-cho-nhau/2931353/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.