“Lâm Vĩnh Hi!”
Cô giật mình quay ra đằng sau, cô bất ngờ khi thấy Chu Tư Việt, cô đứng dậy đi về phía anh.
“Em đang làm gì vậy? Chẳng phải em đang làm bài thuyết trình sao?”
“Thì em đang làm mà. May có Lục Trạch giúp đỡ em nên bây giờ em xong rồi.”
“Lục Trạch?”
“Vâng ạ. Em mới quen anh ấy mấy nay thôi, em quên kể anh nghe.”
“Mới quen mà ngồi gần, thân thiết quá ha?” Anh ghen tức.
“Anh đang ghen đấy à?” Cô nhìn anh đoán mò. Cô nhìn biểu cảm của anh là biết anh đang ghen rồi.
“Ai? Ai thèm ghen chứ?” Anh chối bay chối biến.
“Thật không?”
“Th-thật…”
Cô quay về chỗ mình thu dọn đồ đạc rồi chào tạm biệt Lục Trạch. Trên đường đi về Tư Việt vẫn không hết bực bội.
“Anh ghen thì cứ nói đi. Sao cứ bực bội quài thế? Nhìn dễ thương chết đi được.” Cô nhìn anh cười.
“Thôi tôi không dám ghen. Em mà đi cười với cái tên Trạch gì đó của em đi.”
“Người ta có họ tên đàng quàng mà anh kêu tên Trạch gì đó là sao? Rõ là anh đang ghen mà.”
“Còn bênh người ta nữa chứ. Xì. Em chắc muốn đổi bạn trai lắm rồi.”
Cô bất lực nhìn anh ghen tuông. Cô liền cho anh một nụ hôn chớp nhoáng để xoa dịu bớt đi sự ghen tuông này.
“Em đang làm gì thế? Em nghĩ làm như vậy mà anh hết giận hả?”
Cô lại hôn anh tiếp.
“Vĩnh Hi… Em…”
Cô vẫn không nói gì, chỉ cười rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-muon-mang/3589666/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.