Vài ngày sau cô cũng xuất viện. Điều đầu tiên khi cô xuất viện là đi ăn đủ thử trên đời vì lúc còn ở trong bệnh viện cô chỉ ăn mấy thứ tẩm bổ thôi.
“Cậu chắc là ăn được mấy thứ này không đó? Vừa mới xuất viện mà.” Đinh Tuyết lo lắng cho cô.
“Không sao đâu. Bác sĩ bảo tớ cứ ăn thoải mái, đừng bỏ đói là được.”
“Thế cậu thèm gì cứ ăn hết đi, hôm nay tớ khao.”
“Ồ, tiểu thư Đinh hôm nay sộp quá ta.”
“Tớ mà lại. Cứ thoải mái cho tớ.”
Đang lựa thức ăn đột nhiên có tiếng chuông reo điện thoại. Cô lấy điện thoại xem ai gọi, thì ra là Khương Tử Kỳ gọi cô nên cô liền nhấn nút nghe.
“Em đây. Anh gọi em có chuyện gì không?”
“Em đang ở đâu thế?”
“Anh đoán xem?”
“Ai gọi cho cậu vậy? Chu Tư Việt gọi hả?” Đinh Tuyết thì thầm nhỏ.
“Không phải anh ấy đâu.” Cô đáp.
“Nếu anh đoán được thì anh sẽ được gì?”
“Tùy anh thôi.”
“Em quay lưng lại đi.”
Cô quay người lại theo lời anh. Cô ngỡ ngàng vì ở bên kia đường kia là Khương Tử Kỳ. Thấy cô đã nhìn thấy anh nên anh liền chạy lại về phía cô.
“Anh tới khi nào đây? Sao không nói với em để em ra rước?” Cô tới giờ vẫn còn bất ngờ.
“Muốn tạo cho em một bất ngờ thôi. Em đang đi đâu thế?”
“Em đang định đi ăn với bạn.” Cô sực nhớ tới người bạn của mình. “À giới thiệu với anh, đây là Đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-muon-mang/3589658/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.