Cuối tuần.
Anh hẹn cô ở bệnh viện XX, anh vì có một số công chuyện nên sẽ đến sau.
Cô hỏi y tá ở quầy phòng của Sở Tiêu ở đâu.
“Phòng của bệnh nhân Sở Tiêu là phòng 306.” Cô y tá trả lời.
“Cảm ơn cô.”
Cô đi đến phòng 306, vừa bước vào đã thấy Sở Tiêu thân quấn đầy băng quấn khắp người. Cô lại gần nhìn anh mà lòng đầy thương tiếc.
“Chào anh. Em là Lâm Vĩnh Hi, bạn của Giai Kỳ. Hôm nay em đến đây để thăm anh vì trước đây em cũng từng bị tai nạn hôn mê tận một năm. Dù biết anh không biết em là ai nhưng em mong anh một ngày nào đó sẽ tỉnh dậy để ở bên Giai Kỳ.”
Đúng lúc này Chu Tư Việt đi vào phòng.
“Em tới rồi à?”
“Ừm, em mới tới thôi.”
Chu Tư Việt xách giỏ trái cây cô nhờ anh mua đặt lên bàn.
“Em nói chuyện với Sở Tiêu chưa?”
“Em vừa giới thiệu rồi. Anh ấy bị tai nạn cách đây hai tháng phải không anh?”
“Ừ đúng rồi.”
Cô nhìn anh gật đầu rồi quay sang nhìn Sở Tiêu một lần nữa rồi đi về. Ắc hẳn cô đang có nhiều suy nghĩ trong đầu nhưng lại không thể nói ra được.
Cô vừa về thì Giai Kỳ lại tới thăm Sở Tiêu. Cô bước vào phòng thấy Chu Tư Việt cũng ở đây.
“Lạ nha. Bình thường anh có đến thăm Sở Tiêu đâu, sao nay lại đến thăm vậy? Còn mua trái cây nữa chứ.”
“À nay rảnh nên anh ghé thăm tình hình cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-muon-mang/3589656/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.