“Cho dù đối phương là ai, nói cái gì, cũng đừng ngây ngốc đi cùng người ta, có biết không?”
“Thế nhưng, đó là cha anh.” Nói xong, Lệ Tử Xuyến cũng không kiên định, hỏi: “Ông ấy là cha anh à?”
Anh mím môi, không để ý đến, chỉ ôm cô vào trong lòng, nói bên tai cô, “Em không có việc gì là tốt rồi, về sau đừng coi nhẹ như vậy nữa, khiến cho anh lo lắng.”
Lệ Tử Xuyến biết vừa nãy cô có chút lỗ mãng, cũng không biết giữa Cố Khinh Châu và cha anh có khúc mắc gì thì đã chạm vào đầu họng súng.
“Em biết sai rồi, lần sau em nhất định hỏi anh trước.”
Khuôn mặt anh có chút dịu lại, liếc cô một cái: “Không cần hỏi, mà trực tiếp không cần quan tâm đến luôn.”
Lệ Tử Xuyến nháy mắt mấy cái, xem ra ân oán giữa anh và lão mập thật sự rất nghiêm trọng.
Vừa muốn nói gì đó, lúc này ánh mắt lướt qua sau lưng anh nhìn thấy một tiệm bánh gato, lập tức hưng phấn lôi kéo tay của anh: “Oa, là tiệm bánh gato vô cùng nổi tiếng trên Internet, nghe nói bánh kem trong đó rất ngon, em muốn mua!”
Cố Khinh Châu im lặng, chuyện quan trọng ở trong mắt cũng không bằng chuyện ăn uống.
Anh đã hiểu rất rõ người này, thở dài: “Đi thôi, anh mua cho em.”
Mua xong bánh kem, đương nhiên Cố Khinh Châu đảm nhiệm chức tài xế.
Lệ Tử Xuyến ngồi ở vị trí bên cạnh ghế lái, mở hộp giấy ra, không nhịn được nhâm nhi thưởng thức.
“Ưm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-doc-nhat/2010118/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.