Đổng Nguyên phản ứng rất nhanh: “Duy Khiêm, chuyện này cũng không thể trách tôi được, là tự La Duyệt Kỳ bảo bọn Hàn Giang trở về, tôi thấy hay là cứ tìm Hàn Giang tới hỏi xem tình huống thế nào thì hơn.”
Mạc Duy Khiêm cau mày cũng không nói gì, chỉ gật gật đầu, sau đó ném tờ báo sang một bên không muốn đọc nữa.
Đổng Nguyên gọi điện thoại cho Hàn Giang xong lại nghe Mạc Duy Khiêm hỏi mình: “Anh nói Duyệt Kỳ và Kim Đào có thể thật sự có gì với nhau không? Dù sao họ cũng có 5 năm tình cảm, nếu Kim Đào thật sự đuổi theo không chịu bỏ cuộc thì Duyệt Kỳ có thể mềm lòng không?”
Đổng Nguyên cũng không biết, hắn nghĩ nếu La Duyệt Kỳ thực sự thèm muốn quyền thế và tài sản của Mạc Duy Khiêm thì hôm qua đã chẳng ôm Kim Đào khóc, lại càng không dám đối đầu với Mạc Duy Khiêm; nhưng nếu nói cô ấy luyến tiếc Kim Đào thì lúc trước sẽ không phát sinh quan hệ với Mạc Duy Khiêm! Suy nghĩ của La Duyệt Kỳ này đúng là khó đoán mà, có thể làm hắn và Mạc Duy Khiêm suy nghĩ đau đầu như vậy đúng là chẳng có mấy ai đâu.
“Nói thật nhé Duy Khiêm, tôi cũng chẳng đoán được La Duyệt Kỳ đang nghĩ thế nào nữa, xem ra là không phải tiếp cận cậu vì lí do mờ ám, nhưng cô ấy nhận đồ cũng không ngần ngại mà. Về phần Kim Đào, tôi thấy chắc cũng không đến mức muốn quay lại đâu, dù sao thời gian này cô ấy cũng toàn tâm toàn ý với cậu như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-bien/1542919/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.