Tiếng trống trường vang lên, thầy bước vào lớp rồi ai cũng bước về chỗ ngồi. Tiết đầu là tiết của thấy giáo chủ nhiệm, thấy khen màn biểu diễn văn nghệ của lớp hay rất và chúc mừng. Tiếp là thông báo về kì thi cuối kì . Sắp bắt đầu cuộc thi cạnh tranh điểm số của tôi và Tuấn rồi, có nên chơi kèo như mọi khi không nhỉ?
Trước tôi với Tuấn so điểm ai cao hơn nếu bằng thì so điểm từng môn ví dụ như ba môn toán văn anh nếu tôi thua văn thì hai môn kia nếu tôi hơn sẽ thắng. Nhưng mà chơi vậy thôi chứ tôi với nó chưa bao giờ phân thắng thua được, tức ghê á toàn huề thôi.
Tôi khều tay người bạn cùng bàn đang gật gù buồn ngủ.
- Tối mày ôn bài được không?
- Chắc được, trưa về ngủ tí là hết có gì đâu.
- Xí về mua thuốc với dán hạ sốt cho mày chứ sao ngủ mà tự hết được.
...
Trưa về tôi chăm sóc Minh nhiệt tình để tối còn ôn bài được chứ? Mà phải công nhận một điều nó bệnh ăn nói dễ nghe làm thắm thiết tình anh em quá.
Tối nó dù hết sốt nhưng vẫn thấy mệt, tôi nói nó là mai học cũng được nhưng nó nhất quyết từ chối. Chắc là vì vụ đó nên nó có động lực học lên hẳn.
Kể từ ngày hôm đó tôi bắt đầu tập trung học hành cùng với đó là rèn luyện Minh trở thành người siêng năng hơn, tôi thấy nó học môn nào cũng tốt trừ văn nhưng mà nó lười quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ban-hay-tinh-yeu/2909733/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.