Tôi mở cửa bước vào phòng trên tay bưng khay đựng nước và trái cây. Người ngồi trên bài thì vẫn đang cắm cuối giải toán. Tôi bước tới đặt khay đồ ăn xuống rồi ngồi vào bàn, nhìn Tuấn rồi vu vơ hỏi.
- Ước gì tao có một điều ước nhỉ?
-Mày muốn ước gì cơ? Tay Tuấn dừng viết quay qua nhìn tôi hỏi.
- Không cần học vẫn đỗ đại học.
- Gì mà đơn giản thế?
- Chứ mày ước sao?
- Tao muốn có Gấu ngay bây giờ. Tuấn chống cắm rồi quay qua nhìn tôi.
- Giờ bận học sấp mặt ra, mày còn muốn có bồ nữa hả?
- Mày không hiểu hay giả vờ không hiểu thế? Tuấn tiến tới áp sát vào mặt tôi chỉ cần 0,5mm nữa thôi là chạm rồi...
Mặt tôi đỏ cả lên rồi đẩy Tuấn ra.
- H-hiểu cái gì cơ?
- Chắc tao nên đổi điều ước, tao muốn ăn Gấu hơn.
- Gấu mà mày cũng muốn ăn á? Ác thế? Tôi lấy một miếng táo rồi đút cho Tuấn.
- Ăn táo đi cho tâm tịnh.
- Haizz. Tuấn nó chỉ thờ dài rồi quay sang giải toán tiếp.
Tôi cũng tiếp tục làm đề toán còn đang dỡ dang cùa mình. Đến câu cuối khó quá nên tôi phải cầu cứu Tuấn.
- Cứu tao mày ơi, câu cuối khó quá.
- Aaa. Nó mở miệng ra rồi nhìn tôi.
Hiểu ý nó nên tôi lấy tiếp miếng táo rồi đút cho nó.
Ăn xong thì nó cười rồi, lấy bút ra giải cho tôi.
Cuối cùng cũng làm xong tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ban-hay-tinh-yeu/2909729/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.