Triền miên qua một hồi trong phòng tắm nhỏ, đến khi trở ra, cả Lục Tiến và Doãn Linh đều đã khoác trên mình bộ quần áo mới sạch sẽ.
Hai người ngồi bên lửa trại sưởi ấm, hâm nóng lại bữa tối trong chiếc lò vi sóng rồi cùng nhau ăn, vừa ăn tối vừa ngắm màn đêm đầy sao trên đỉnh đầu.
"Mọi người đều đã đi ngủ hết rồi nhỉ?"
Doãn Linh nhìn hai chiếc lều kéo khoá đóng, cô ngẩn lại nhìn bầu trời đầy sao trên cao.
Cô đã ngủ cả một ngày, lúc này Lâm Ninh và Tinh Lạc đều đã đi ngủ, đối với cô thì chỉ mới ăn sáng.
Không để cô buồn chán, Lục Tiến bèn nói nhanh.
"Ăn xong anh đưa em đi ngắm hoa."
Doãn Linh ngay lập tức bĩu môi, lẩm bẩm.
"Đi không nổi."
Lần này cô thật sự là đi không nổi rồi a, đêm qua đã không muốn nói đến rồi, vừa nãy ở trong phòng tắm anh còn giở trò cầm thú.
Nào là nói... Sẽ chỉ giúp cô tắm rửa, hoàn toàn không làm gì khác.
Sau khi vào được phòng tắm cùng cô, anh lại nói nào là... Chỉ giúp cô kỳ cọ cho sạch sẽ, không có ý đồ gì hết.
Vâng vâng, anh nào có ý đồ gì!
Doãn Linh bĩu môi, nhớ đến chuyện trong phòng tắm, mặt lại đen xì, cô liền lẩm bẩm mắng mỏ.
"Đàn ông quan trọng nhất là mặt mũi, anh Lục đây lại chẳng có một chút mặt mũi nào, liêm sỉ rơi rớt ngoài bãi mương nước ruộng nào rồi."
Lục Tiến sắn miếng thịt to bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-nhu-nang-am/2836914/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.