Dạ Cảnh gia...
Siêu xe May bach của Dạ Cảnh Tinh đỗ vào khuôn viên trong dinh thự nội gia đồ sộ. Hắn bước xuống xe, nửa muốn vào, nửa không, đang ngập ngừng thì Quản gia đã chạy ra thông báo.
"Nhị thiếu gia, mời vào nhà! Mọi người đều đang chờ cậu."
Hắn cũng đâu có nói sẽ không vào. Cần gì phải sai người chạy ra như thế. Đã thế, hắn càng phải vào để xem chuyện hay ho gì sẽ diễn ra.
Những bước chân uy lực tiến vào đại sảnh, nơi có Dạ Cảnh Ưng và Võ Mộc Ngư cùng người thứ ba, Dạ Cảnh Văn đang ngồi chờ sẵn.
Hóa ra, hắn cầu được ước thấy rồi. Vai trò thế thân sắp kết thúc vì Dạ Cảnh Văn thật sự đã tỉnh dậy sau khi hôn mê ba tháng.
"Đông đủ vậy, có chuyện vui à?" Hắn bước vào, phong thái bình thản, khinh khỉnh cất lời.
Vừa đặt mông ngồi xuống sofa, đã nghe Dạ Cảnh Văn điềm đạm cất tiếng:
"Anh nghe mẹ nói hết mọi chuyện rồi, từ giờ em không cần phải thay anh đóng giả trước mặt Trân Trân nữa."
Dạ Cảnh Tinh tiếp tục bình thản, hắn không vội giao tiếp với người anh song sinh của mình, mà nhìn sang bà Mộc Ngư, thong thả hỏi:
"Mẹ làm sao mà khiến anh ấy dễ dàng chấp nhận chuyện, mẹ để con thay anh ấy ở bên cạnh Hứa Tuệ Trân vậy?"
"Là bởi vì mẹ lo nghĩ chu toàn cho anh. Biết anh yêu Trân Trân hết lòng, nên mới dùng cách đó để giữ cô ấy ở lại." Bà Mộc Ngư không cần nói, Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-duyen-em/3391825/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.