Những thứ tất yếu đương nhiên vẫn sẽ đến, chỉ là sớm hay muộn.
Đang lúc mãi ngắm nhìn người bên cạnh thì một khủy tay thúc vào eo cô, Hứa An Nhược quay sang thì thấy Nhất Linh đang cố nín cười nhìn mình.
-“Gì vậy?” cô buồn bực hỏi
-“Coi chừng người ta bốc cháy bây giờ” Nhất Linh cười khúc khích
-“Anh ấy có phải rất đẹp trai không?” cô thì thầm vào tai bạn
-“Đúng, chuẩn soái ca” Nhất Linh đáp
Cô cười không chút e thẹn, phải nói là với con mắt thẩm mỹ của mình cô luôn luôn có lòng tin.
Lúc này Hứa An Nhược không để ý đến người bên phía bên trái đã đứng dậy đi ra phía cửa, một lát sau anh bước vào theo sau là một cô gái.[Trà Muộn- dđ lqd]Cô nghi hoặc nhìn về phía anh, do ánh đèn mập mờ nên cô không thấy người đứng phía sau anh, đến khi anh nắm tay người phía sau ngồi xuống ghế, cô gái tươi cười chào hỏi Trình Tự, giọng nói nhỏ nhẹ thanh tao.
Trái tim như lỡ không bắt kịp nhịp, cô nhìn chằm chằm vào người ta, đến nỗi cô gái nhận ra được ánh nhìn của cô thì ngạc nhiên hỏi:
-“Đây là?”
-“À… đây là An Nhược, em gái của mình” Trình Tự giải đáp thắc mắc của cô gái rồi quay sang nhìn cô “Cô ấy là Điền Thư Huyên, cùng khóa với tụi anh”
-“Chào chị…” cô gượng gạo nói
-“Xin chào, rất vui được gặp em, chị là bạn gái của anh Trạm” giọng nói vẫn nhỏ nhẹ, dịu dàng, hoàn toàn khác với sự ồn ào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-cho-em/3194129/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.