Edit: Juri
Hai người kia trong vòng vài giây ngắn ngủi hoàn thành một cuộc trao đổi thông tin bằng ánh mắt, rồi lại chặt chẽ giấu đi nội dung mình vừa mới nhận được, không hẹn mà cùng nhau quay sang nở một nụ cười thân thiện với Lạc Tri Dư và Tiêu Ngạn.
Tiêu Ngạn: "......"
"Bọn tôi không có mua." Lạc Tri Dư chỉ ly trà Ô Long đào trên tay, "Anh ta nói anh ta không cần, tôi cũng không biết anh ta có cần hay không nữa, các cậu đừng nghĩ nhiều."
"Ừ ừ!" Nghiêm Tử Hàm và Lộ Lộ ra sức lắc đầu, "Bọn tôi không nghĩ linh tinh gì đâu mà."
Lạc Tri Dư ngày nào cũng muốn quậy banh xác Tiêu Ngạn, nhưng chẳng hiểu sao khi ở dưới loại tình huống này lại chợt để ý tới thanh danh của hắn.
"Là tôi muốn vào." Lạc Tri Dư chỉ tấm bảng phía sau, "Chỉ là ngoài ý muốn thôi, tôi đi nhầm đường ấy mà, không liên quan đến anh ta, là tự thôi kéo anh ta vào."
"Chúng ta đi thôi." Tiêu Ngạn một tay ôm bả vai Lạc Tri Dư, thoáng dùng sức nặng đè lên vai cậu, lôi người đi về phía trước, chặt đứt lời giải thích đã được chuẩn bị sẵn trong đầu Lạc Tri Dư.
"Sao không để cho tôi nói?" Lạc Tri Dư dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được hỏi hắn, "Anh không phải đã từng bảo tôi phá hoại thanh danh của anh sao, tôi thực sự không có mà."
"Ve sầu?"
"Hả?" Lạc Tri Dư ngẩng đầu.
"Im đi." Tiêu Ngạn nhìn cậu cười ôn hòa.
Lạc Tri Dư cúi mặt xuống đất, đưa hai ngón trỏ lên môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-noi-chung-ta-khong-co-kha-nang/470931/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.