Chương trước
Chương sau
"Dạy? Dạy kiểu gì? Ở ngay đây luôn sao?" Đôi mắt Dương Niệm Thù mở to, giống như chú nai con đang bị kinh sợ, lùi về sau.
Bọn họ đang đứng bên cửa kính phòng ICU, Dương Thụ còn đang nằm trên giường.
Nếu Dương Thụ bỗng nhiên tỉnh lại, nhìn thấy con trai đang hôn môi với một người con trai khác, chắc chắn sẽ bị dọa cho té xỉu thêm lần nữa.
Lục Hành đứng yên, nhìn Dương Niệm Thù.
Anh điều chỉnh lại biểu cảm một chút, yếu ớt nói, "Thật ra anh cũng không biết."
"Em còn tưởng rằng anh rất lợi hại." Dương Niệm Thù quay đầu nhìn qua chỗ khác, cậu không muốn thảo luận vấn đề này với Lục Hành.
"Anh thấy, đối với chuyện này, luyện tập nhiều một chút thì được rồi." Lục Hành chọt chọt vai cậu, ý bảo cậu quay đầu lại, cười cười, "Quen tay thì hay việc mà."
"Để em tự nghiên cứu trước đã." Dương Niệm Thù đẩy tay anh ra.
"Sao có thể tự học được?" Giọng điệu Lục Hành vô cùng đứng đắn, "Chuyện này đâu có giống với học hành bình thường, một người làm sao học xong chứ."
"Em có thể lên mạng tra," Dương Niệm Thù nói, "Còn có thể hỏi bạn học."
"Vậy em đừng tiến bộ nhanh quá, tới lúc đó lại phải dạy lại cho anh."
Lục Hành cười xong, thương lượng với Dương Niệm Thù,
"Vậy em tự học trước đi, tối nay chúng ta thử xem sao nhé?"
"Tối hôm nay sao?"
Dương Niệm Thù cảm thấy sao Lục Hành có thể dùng giọng điệu nhẹ nhàng như thế nói về chuyện này, còn rất cố chấp cùng gấp gáp đến như vậy.
"Tối nay." Lục Hành đáp, "Tuần sau là ngày quốc khánh rồi, tụi mình chuẩn bị trước, lo xa chẳng xấu mặt nào."
Dương Niệm Thù nhìn Lục Hành, hơi gật đầu.
Lục Hành chắp tay sau lưng, xoay người đi, trên mặt toàn là nét cười, không cho Dương Niệm Thù thấy được.
Dương Niệm Thù ở bệnh viện thêm một chút nữa tới 4 giờ chiều, rồi lại cùng Lục Hành về trường.
Hai người xin nghỉ cùng một lúc, lại đến lớp cùng một lúc, khiến cho cả lớp phải chú ý, đặc biệt là Đường Giản, cậu ta nháo nhào cả lên.
Dương Niệm Thù mới vừa ngồi xuống, đã có một tờ giấy nhỏ được ném đến trước mặt, "Các cậu trốn học đi hẹn hò đúng không?"
Dương Niệm Thù vò mảnh giấy, trợn trắng mắt liếc Đường Giản liếc một cái. "Hôm nay mẹ tớ làm phẫu thuật, tớ đến bệnh viện."
Đường Giản há hốc, lại viết một thêm một tờ giấy, thảy qua, "Lục Hành cũng đi à, các cậu gặp gia đình của nhau luôn rồi hả?!"
Dương Niệm Thù lười quan tâm, ra hiệu bảo giáo viên đang nhìn.
Đường Giản im lặng được một lát, cuối cùng lại viết thêm một tờ giấy khác, "Tối nay hội O của chúng ta có tổ chức đi ăn."
Học xong tiết buổi chiều, Dương Niệm Thù theo Đường Giản đi tham gia đại hội ăn ké uống ké.
Menu của tuần này là món lẩu cá, mọi người cứ ăn từ từ, ai cũng có phần.
Thành viên của hội lúc ăn cơm rất tập trung chuyên môn, không ai nói chuyện, cho đến khi ăn vừa đủ no rồi, mới bắt đầu tán gẫu một chút.
Tả hộ pháp ăn uống no đủ, cả khuôn mặt đỏ bừng.
Cậu ta ôm một lo nước có ga, ngậm ống hút, "khà" một tiếng, Dương Niệm Thù cảm thấy cậu ta uống nước ngọt mà cứ như đang uống rượu.
"Hội trưởng, cho tớ hỏi một chút, lần sau tụ họp có thể đem người nhà tới không?"
Câu hỏi này khiến cho cả nhà cảm thấy vô cùng bất mãn,
"Ai da, dám khoe khoang trước mặt bọn cẩu độc thân chúng ta luôn đấy!"
"Đúng là không biết xấu hổ, một mình ăn thôi còn chưa đủ, còn muốn rủ thêm người tới, bộ hội trưởng của chúng ta làm từ thiện chắc!"
"......"
"Yên coi!" Trương Nghệ Hiên ngắt lời mọi người, tuyên bố dõng dạc, "Đưa tới, tất nhiên phải đưa tới rồi, mọi người quên quy định của hội chúng ta rồi sao, đứa nào thoát ế phải mời những người còn lại một bữa."
Dương Niệm Thù nghĩ thầm, cái hội chập mạch này thế mà cũng có nội quy với chả quy định, đúng là hiếm lạ, chắc là do Trương Nghệ Hiện tự mình biên soạn ra.
Tả hộ pháp cười cười, uống một ngụm nước ngọt, cao giọng, "Mời thì mời!"
"Nè, thảo nào gửi mấy cái video dạy hư con nhà người ta cho tớ, hóa ra là đang n*ng nừng nưng chứ gì!" Trương Nghệ Hiên nói.
"Video gì cơ?" Mấy người kia lập tức bị gợi dậy hứng thú.
Trương Nghệ Hiên nhỏ giọng nói một câu, cả bàn ăn liền sôi sục, muốn tả hộ pháp cũng gửi video đó cho họ, không thể bên trọng bên khinh như thế được.
Tả hộ pháp giống như một kẻ già đời, ngậm ống hút nói chuyện: "Anh đây có rất nhiều, các em muốn thể loại nào?"
"Muốn chym to!" Đường Giản giơ tay.
Dương Niệm Thù xém sặc, "Cậu mới có 16 đó?"
"16 thì không được phép có yêu cầu cao hả?" Đường Giản hỏi lại, "16 tuổi thì chỉ được tìm người chym nhỏ hả?"
"Tớ, tớ không có ý đó!" Dương Niệm Thù có chút lúng túng, ậm ừ, "Ý của tớ là, cậu có thể thay đổi cách biểu đạt được không."
"Được, thế tớ muốn thể loại mũi cao!",Đường Giản làm mặt quỷ, cười đê tiện, "Giờ đã là cái thời đại nào rồi, phải biết chủ động theo đuổi hạnh phúc của chính mình!"
Dương Niệm Thù không hiểu, "Mũi cao là sao nữa?"
"Móa, sao cậu ngây thơ thế, làm bọn tớ giống như phường gian ác vậy đó!" Hội trưởng Trương lên tiếng, "Phó hội trưởng Đường, phổ cập kiến thức cho người ta đi."
"Alpha nào có mũi càng cao, thì chym sẽ càng to." Đường Giản cười hi hi, nhỏ giọng nói thầm với Dương Niệm Thù, "Mũi của Lục giáo thảo vừa cao lại vừa thẳng như vậy, cậu đúng là số hưởng."
Dương Niệm Thù: "......"
Đây đúng là một cái giáo phái tà ác.
Đường Giản cười xong, quay đầu nói với Tả hộ pháp.
"Nhớ gửi cái video nào dài dài cho Dương Niệm Thù nhé."
"Tớ không cần!" Dương Niệm Thù muốn bỏ của chạy lấy người.
"Không phải hôm trước cậu chê cái video kia quá ngắn sao?"
"Tớ chê ngắn khi nào? Do tớ...... tớ không biết chứ bộ......" Dương Niệm Thù nói nửa ngày, cũng không biết nên nói như thế nào, mặt đỏ bừng, dứt khoát im bặt.
"Nhất định phải gửi!" Hội trưởng Trương rất kiên quyết, "Chúng ta không thể chỉ lo cho sự tiến bộ của bản thân mình mà để anh em cái gì cũng không biết như thế!"
"Đúng vậy, ngây thơ như thế, cái gì cũng không biết thì sẽ rất nguy hiểm."
"Lỡ gặp một tên sói Alpha xấu xa đuôi to thì sẽ bị ăn sạch sẽ!"
"Phải có kiến thức, để lúc sau yêu đương rồi bị đánh dấu mới không bị lỗ, mới có thể nắm quyền chủ động."
Dương Niệm Thù: Hình như cũng đúng, có logic phết.
Nói đến "Sói đuôi to", Dương Niệm Thù không tự chủ được mà nhớ đến Lục Hành.
Cậu vẫn luôn cảm thấy Lục Hành rất chính trực, năng lực khống chế cũng rất mạnh.
Lúc Dương Niệm Thù động dục, anh có thể nhịn xuống ham muốn không đánh dấu cậu, lúc chứng rối loạn tin tức tố tái phát, cậu cũng phải xin muốn khô nước miếng mới được cắn.
Chắc anh chủ động nói ra chuyện hôn môi là vì sợ mọi người nhìn ra mình kết hôn giả.
"Thế, cậu có loại video hôn môi nào không." Dương Niệm Thù nói, "Tớ xem hôn môi thôi là được."
"Không có." Tả hộ pháp nói, "Hôn môi mà cũng phải học hả? Không phải ai cũng tự biết rồi sao?"
"Hội trưởng! Hiệp hội của chúng ta sao lại có một kẻ lạc quẻ như vậy?! Có thể kéo độ ngây thơ trung bình của cả hội lên trên 50 phần trăm luôn đó."
Dương Niệm Thù: Đúng là Omega thành phố, chế độ dinh dưỡng tốt, giáo dục cũng vượt qua mức quy định, cái gì cũng biết.
Tả hộ pháp không biết mua từ đâu ra một cây kem và một trái chuối, nhét vào tay Dương Niệm Thù.
Que kem được gói trong bao bì màu xanh, có in hình một con sư tử cầm một que kem màu xanh cùng dòng chữ "Đầu lưỡi xanh".
Dưới ánh mắt nóng rát của cả hội, Dương Niệm Thù mở bao ra.
Là một cây kem màu xanh lục, thô ráp, nhìn rất bình thường.
"Cái này có thể dùng để luyện hôn môi hả?" Dương Niệm Thù ngờ vực.
"Phải chờ một chút đã." Tả hộ pháp bắt lấy tay Dương Niệm Thù, đưa que kem đến bên bếp lửa khẽ hơ một chút, "Đầu lưỡi xanh" dần mềm ra.
"Được rồi, ăn đi." Tả hộ pháp nâng khuỷu tay Dương Niệm Thù, ý bảo cậu bỏ "đầu lưỡi xanh" vào miệng.
Đầu lưỡi xanh đã mềm hơn, giống như thạch trái cây, khá mềm dẻo, rất giống đầu lưỡi của con người.
"Thế nào? Ăn cái này có giống như đang hôn lưỡi không?" Tả hộ pháp chỉ đạo.
Dương Niệm Thù:: "??"
Ăn kem thì liên quan gì đến hôn lưỡi?
Vị táo tràn ngập trong khoang miệng Dương Niệm Thù, "Phập" một cái, cậu cắn đứt "đầu lưỡi xanh".
"Má, sao lại dùng răng? Không được cắn đâu!"
"Quá máu me!"
"Cắn đứt lưỡi giáo thảo cmnr!"
"Sao lại ngốc thế!"
Trương Nghệ Hiên xuống dưới lầu, mua bảy que đầu lưỡi xanh, chia cho mỗi người một cây.
Mới vừa ăn lẩu xong, ăn thêm chút đồ lạnh, rất thoải mái, mọi người ăn kem trong vui vẻ.
"Đầu tiên, bỏ vào trong miệng, dùng lưỡi đưa đẩy, rồi lại quấn quanh nó." Tả hộ pháp làm mẫu, "Thấy chưa, kem mềm rồi."
"Sau đó chúng ta liền có thể thoải mái hưởng thụ."
"Cứ tưởng tượng đây là đầu lưỡi của crush, chẹp chẹp..."
"Nhớ kỹ, không được dùng răng, chỉ có thể dùng đầu lưỡi."
Sau đó, chính là một đám người ăn kem một cách triền miên, còn phát ra tiếng mút khiến người nghe thấy thẹn.
......
Nếu bạn không đọc bộ truyện này trên địa chỉ www.w/a/t/t//p/a/d.com/user/_Pieeeeee___, bạn đang đọc lậu.
.....
Dương Niệm Thù cảm thấy hơi ghê, cắn ba miếng đã ăn xong que kem.
Cơm nước xong, tả hộ pháp gửi cho Dương Niệm Thù một video dạy "Hôn môi". Dương Niệm Thù không có dung lượng, nên không xem ngay được.
Trở lại phòng học, Dương Niệm Thù nhìn chằm chằm cái mũi của Lục Hành, đúng là vừa cao vừa thẳng. =))))
Sau đó tầm mắt lại dời đến đôi môi của anh, lại nghĩ tới que kem kia.
Sắc môi Lục Hành hơi nhạt, khiến anh thoạt nhìn có chút cô đơn, lúc làm bài, anh luôn ngồi thẳng lưng như thế.
Như cảm giác được ánh mắt của Dương Niệm Thù, Lục Hành ngẩng đầu, cười với cậu, "Nhìn cái gì đó?"
"Không có gì." Dương Niệm Thù giống như làm chuyện xấu bị người khác bắt quả tang, vội nhìn qua chỗ khác.
Lục Hành cắn đầu bút, vô tư hỏi, "Niệm Thù, em học tới đâu rồi?"
Mới đầu Dương Niệm Thù còn không hiểu, bỗng nhớ ra anh đang hỏi đến chuyện hôn môi.
Liền ậm ừ, "Cũng, cũng được."
"Hỏi bạn em à?" Lục Hành thấy cậu xấu hổ, cảm thấy đáng yêu muốn chết, nhịn không được mà tiếp tục trêu.
"Dạ." Dương Niệm Thù rũ đầu, nghịch di động, "Bạn em gửi video qua."
"Thế à?" Lục Hành nghĩ cậu sẽ xấu hổ không dám mở miệng hỏi, ai ngờ lại đi hỏi thật, còn có cả video.
"Thế lát nữa chúng ta cùng xem."
"Ừm." Dương Niệm Thù xoay người lại.
Lục Hành nhìn cái ót của cậu, trên đầu Dương Niệm Thù có hai cái xoáy tóc.
Anh nghe nói, trẻ nhỏ đầu có hai xoáy, tính tình sẽ rất hấp tấp vội vàng, nhưng cũng rất thông minh lanh lợi, lại còn rất hiếu thảo.
Lục Hành nghĩ thầm, đúng là Niệm Thù rất hay nôn nóng.
Hai cái xoáy tóc giống như chòm tinh vân, ẩn sau lớp tóc kia, thật đáng yêu.
Cũng không biết, khi sờ vào sẽ có cảm giác gì nhỉ.
Chắc chắn sẽ rất đã.
Lục Hành đỗ xe ở bãi đỗ xe ngầm, 10 giờ tới, xe đã về hết, chỉ còn lại một chiếc xe màu đen nằm lẻ loi trong góc.
Lục Hành cùng Dương Niệm Thù ngồi ở hàng ghế sau, chuẩn bị thảo luận chuyện hôn môi.
Dương Niệm Thù lấy điện thoại ra, bắt wifi, mở video mà tả hộ pháp đã gửi.
Trong video là một Alpha và một Omega, hẳn là một cặp đôi, hai người đang ngồi hôn nhau trên ghế dài trong công viên.
Video quay cận cảnh, có thể thấy môi lưỡi cả hai đang dây dưa qua lại.
Hôn rất sâu.
Dương Niệm Thù có chút mất tự nhiên, nhìn vài phút, chuẩn bị tìm cái cớ tắt video.
Đang chuẩn bị tắt, bỗng nhiên, video lập tức chuyển cảnh, trong vòng hai giây đã bay tới cảnh □□ ưm ưm a a.
Tay Dương Niệm Thù run lên, Omega trong video rên rỉ càng lúc càng dâm, khiến cậu mặt đỏ tai hồng.
Dương Niệm Thù cong lưng, luống cuống tay chân muốn nhặt điện thoại lên.
Bỗng nhiên, tay bị Lục Hành nắm lấy.
Dương Niệm Thù cảm giác lòng bàn tay mình bị sờ một chút.
Sau đó, lại nghe thấy Lục Hành nói, "Heo nhỏ, em đúng là quá nóng vội."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.