Dương Niệm Thù không từ chối, cậu đứng yên như phỗng, không biết nên làm gì mới phải.
Mãi cho đến khi gương mặt Lục Hành gần trong gang tấc, Dương Niệm Thù mới nhận ra anh đang muốn làm gì.
Lục Hành vươn ngón trỏ ra, nhẹ nhàng chạm vào giữa mày của cậu một cái.
Thân thể Dương Niệm Thù run lên, nhắm mắt lại.
Hàng mi cong vút kia cũng run run rẩy rẩy như thân thể của chủ nhân nó vậy.
Vốn Lục Hành chỉ tính làm động tác giả để qua mắt Lục Minh Đường, nhưng Dương Niệm Thù lại phối hợp như vậy, anh bỗng không biết mình nên làm gì tiếp theo.
Dương Niệm Thù nhắm hai mắt, hơi ngửa đầu, mặt đỏ bừng, mềm mại mà nói, "Ca ca, đang có người mà."
"Nhìn cái gì, đi mau, không thấy người ta đang thẹn thùng hả." Trần Tú Cầm đẩy Lục Minh Đường ra ngoài.
Dương Niệm Thù thở dài nhẹ nhõm một hơi, thân thể còn chưa kịp thả lỏng, đã nghe thấy thanh âm khàn khàn vang lên bên tai, "Không có ai cả."
Sau đó đôi môi bị chạm vào vô cùng nhẹ nhàng.
Mềm mại, ấm áp, còn mang theo hơi thở nóng ấm.
Là môi của Lục Hành.
Dương Niệm Thù mở mắt ra trừng anh, mãi đến khi cậu nức nở một tiếng, Lục Hành mới lưu luyến mà buông ra.
Khuôn mặt nhỏ của Dương Niệm Thù đỏ bừng, thở hổn hển, không biết là do đang tức giận hay là do nguyên nhân nào khác.
"Mọi người đi hết rồi, sao anh còn hôn?!"
Lục Hành không những không có chút hối lỗi nào, ngược lại còn ra vẻ vô cùng hợp tình hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-bi-giao-thao-chiem-linh/1086339/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.