Diệp Lạc Dương bị hỏi ngược trở về, á khẩu không trả lời được. Chưa từng ăn qua bánh kem, bánh sinh nhật cũng không ăn qua?
Bùi Ôn Hạ tỉnh lại từ vụ tai nạn xe, không có gì bất thường nhưng tính tình thì lại thay đổi chóng mặt, trở nên trầm tính kiệm lời, gương mặt ít khi có biểu tình sống động, giống như mặt hồ yên tĩnh. Bọn họ đều suy đoán rằng cậu vì mất trí nhớ nên mới có hành vi như thế. Quá khứ trải qua có thể không nhớ được, nhưng đến cả mùi vị đã từng nếm cũng không nhớ thì cũng kì lạ quá rồi.
Bùi Ôn Hạ thong dong nhìn từng miếng bánh ngọt nhỏ vừa mới ra lò, lặp lại: "Tôi không có yêu thích, thì làm gì có thể tùy tiện lựa chọn được." Nếu nó không có vị như mong muốn, thì sẽ rất thất vọng khi mua phải, không ưng ý.
Diệp Lạc Dương lần đầu nghe có cách nói như vậy, vò đầu gãi má: "Trời ạ, này thì có gì mà khó đâu." Tự dưng cảm thấy cậu ta như cún con bị bỏ rơi là sao vậy trời.
Bùi Ôn Hạ nghi hoặc: "??"
Hắn rút ra thẻ tín dụng, đưa cho chủ quán, tự mãn nói: "Mua hết mỗi loại một phần, ăn thử một miếng thì sẽ chọn được vị ưa thích thôi. Chị phục vụ, đóng gói mang về hết cho tôi nha."
Phục vụ đang ngắm Idol của mình, nghe tiếng kêu của chủ quán ngay lập tức đi đóng gói, mỗi loại một phần. Lạc Dương còn đẹp trai hơn trên ti vi, thích ghê!
Bùi Ôn Hạ trợn tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-tinh-ai-that-thiet-cung-khong-sai/3431217/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.