“Làm sao lại biến thành như vậy?” Vân Hân đứng ởbên giường, Vân Trạm nằm trên giường cuối cùng cũng lâm vào giấc ngủ yên ổn. Cô cắn môi nhìn gương mặt nhợt nhạt kia, trong đôi mắt thấm ướttràn đầy sự lo lắng.
Tiễn bác sĩ ra ngoài xong, Cao Lỗi nhẹnhàng đẩy cửa bước vào, vỗ vỗ bả vai vợ, xoay người nhìn về phía tài xếvẫn đang chờ một bên, đường cong trên gương mặt vì khẩn trương mà nhănlại.
“Rốt cuộc là vì sao lại thành ra như vậy?”
Một giờtrước, anh và Vân Hân nhận được điện thoại của tài xế, biết được bệnhtim của Vân Trạm lại tái phát ngay tại công ty. Khi hai người đến, bácsĩ gia đình đã tiến hành cấp cứu, còn Vân Trạm thì đã sớm lâm vào trạngthái nửa hôn mê.
Sau khi tình trạng ổn định, trên đường về nhà,bác sĩ lại một lần nữa nhắc nhở, trong khoảng thời gian ngắn, Vân Trạmcần sự yên lặng tuyệt đối, tránh bị kích thích từ bên ngoài.
“Hôm nay đã xảy ra chuyện gì đặc biệt sao?” Cao Lỗi quay đầu nhìn thoáng qua con người đang nhắm nghiền hai mắt trên giường. Đây là lần đầu tiêntrong suốt hai năm qua, anh chứng kiến Vân Trạm phát bệnh nghiêm trọngnhư vậy.
“Tôi cũng không rõ lắm”. Tài xế lắc đầu,”Buổi sáng khiđến công ty, tinh thần cậu chủ vẫn còn rất tốt”. Ai biết được, buổi trưa gặp lại, đã thấy bệnh cậu chủ đột nhiên tái phát.
Suy nghĩthêm, anh ta lại bổ sung: “……Có điều, hình như tôi nghe thư ký nói, buổi sáng có một vị tiểu thư đến công ty tìm cậu chủ”. Chẳng qua là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-ve-dau-yeu/2328200/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.