Ông không dám nghĩ suốt mấy năm qua cô bé này đã khổ sở như thế nào,kiếm suốt sáu năm mới đủ một trăm hai mươi vạn trả lại cho ông, vì không muốn nợ ông sao?
Hơn nữa còn nuôi con… Cô bse này, thật sự đã rấtvất vả, ông làm khó ôc như vậy, cô cũng chưa từng ngăn ông gặp cháu gái, thậm chí dịu dàng nói với Hoan Hoan, phải lễ phép, nghe lời ông nội….
"Năm sau, tôi muốn cùng mẹ A Đàn đi Mỹ thăm mấy vị trưởng bối, đại khái làsẽ nghỉ lại đó hai tháng, tôi định đưa Hoan Hoan cùng đi, thăm thú cảnhđẹp một chút, nếu nó thích, đợi sau khi nó học xong tiểu học, thì cho nó ra nước ngoài học." Giọng Quan Hữu Đạt đều đều, cơ hồ không có nhịpđiệu. "Còn nữa, Hoan Hoan nên chuyển trường, thủ tục chuyển trường tôisẽ cho người xử lý."
Tiểu Trinh căng thẳng. Chuyện mà cô sợ hãi quả nhiên đã đến.
Tiếp theo, Quan Hữu Đạt sẽ nói với cô, ông sẽ cho cô rất nhiều tiền, muốn cô từ bỏ quyền nuôi con, cô không xứng ở lại đây, không xứng với Quan TríĐàn, cô không có tư cách làm mẹ Hoan Hoan…
"Tiểu thư nhà Trần tổng,là bạn thân của cô? Hôn lễ của họ sẽ tổ chức vào tháng sáu… Tuyệt đốikhông được để Trần gia giành trước, cô và A Đàn, trước khi chúng tôi điMỹ thì tổ chức hôn lễ trước đi, đừng có để kéo dài lâu quá!"
Cái gì? Cô nghe lầm sao?
"Dạ?" Tiểu Trinh mặt dại ra, hơi giật mình nhìn ông, hoài nghi mình nghe nhầm. Quan Hữu Đạt chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu/2025534/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.