"Thôi là thôi thế nào được. Chuyện chọn địa điểm chúng ta có thể bàn sau chứ tuần trăng mật bắt buộc phải có."
Trần Đình Thâm nhăn mặt nghiêm nghị, anh khẳng định chắc như đinh đóng cột, thái độ dường như đang vô cùng quyết tâm khiến Thanh Xuân chả tài nào cãi nổi. Anh khó chịu, hai người kết hôn đã chưa được trọn vẹn rồi, giờ đến tuần trăng mật cũng thiếu nữa thì coi thế nào được. Một phần bởi vì mặt mũi Trần Đình Thâm, ngoài ra anh hy vọng được thấy Thẩm Vãn Tinh hạnh phúc.
Cô cứ từ chối như vậy anh càng thêm khó xử. Nhất là mỗi lúc nhớ về những việc bản thân từng làm trong kiếp trước với Thẩm Vãn Tinh, tâm can Trần Đình Thâm liên tục bị dày xéo dữ dội, anh mong sớm được bù đắp cho đối phương. Cứ chịu thiệt thòi thế này thì anh khổ chết mất, Thẩm Vãn Tinh quá hiểu chuyện, cô hiểu chuyện đến mức khiến Trần Đình Thâm đau lòng mà chỉ biết bất lực.
Lần này, dù cô nàng có nói như thế nào thì cũng chẳng thể thay đổi quyết định anh đưa ra.
Thứ gì cần thiết thì nhất định phải cho Thẩm Vãn Tinh.
Người con gái thở dài một hơi, thỏa hiệp: "Em biết rồi, để em tìm hiểu. Anh cứ tập trung vào công việc cái hãng, còn tuần trăng mật chúng ta bao giờ đi cũng được." Được đối phương liên tục quan tâm, trái tim Thẩm Vãn Tinh len lỏi chút cảm xúc ấm áp, khiến nó đập ngày một nhanh hơn, Trần Đình Thâm dường như đang từ từ sưởi ấm, che chở cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu-2/2649769/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.