"Đình Thâm, em… em chỉ là…"
"Em đang làm gì thế? Trước khi đi rõ ràng anh đã dặn dò em rất kỹ rằng bản thân em đang bị thương, đừng đụng chạm lung tung, bác sĩ đã nói nếu gặp nước thì khả năng nhiễm trùng cực kỳ cao còn gì."
Trần Đình Thâm hai mắt dán chặt lên người Thẩm Vãn Tinh, vì lo lắng cho cô, đặc biệt tình huống diễn ra khá chớp nhoáng, chính vì thế anh lớn tiếng hơn ngày thường, dáng vẻ cực kỳ đáng sợ. Người đàn ông toát ra luồng sát khí bức bối khiến đối phui sợ hãi, mặt mày co rúm. Tức giận là bởi anh quá lo lắng cho Thẩm Vãn Tinh, anh sợ cô chịu đau.
Chưa hết, Trần Đình Thâm tiếp tục nói, đánh mắt quan sát một vòng xung quanh: "Với cả trong nhà mình có người giúp việc, em động tay động chân vào mấy việc lặt vặt này làm gì? Nhỡ đâu ảnh hưởng tới bản thân thì sao. Hay bọn họ mặc kệ em, chả thèm chú ý tới nữ chủ nhân? Mấy người giúp việc này, nhất định phải răn đe một bài học mới được." Anh bực mình tìm kiếm thứ gì đó, khuôn mặt xám xịt, vô thức nắm chặt cổ tay yếu ớt của Thẩm Vãn Tinh, khiến cô bất giác đau đớn.
"Đình Thâm, anh nghe em nói." Cô nàng giật giật vạt áo đối phương, biết bản thân làm sai, chỉ đành cúi đầu nhận lỗi: "Họ hoàn toàn chẳng biết đâu, với cả em cho mọi người nghỉ sớm rồi. Đình Thâm, anh đừng giận mà. Lỗi do em hết."
Người đàn ông đưa tay đỡ trán, gằn giọng nhấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu-2/2649735/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.