Khi đôi nam nữ còn đang ngây ra nhìn nhau thì cánh cửa phòng đột nhiên được ai đó mở ra, đèn trong phòng cũng đồng thời được bật lên.
Hai nhân viên giám sát từ bên ngoài xông vào, vừa nhìn thấy Hoàng Hải thì cúi đầu, giọng nói gấp gáp.
" Xin lỗi giám đốc! Vừa rồi chúng tôi check camera mới phát hiện ra trong phòng có người, giờ mới kịp tới nơi mở cửa! ".
Bùi Hoàng Hải đứng dậy, vẻ mặt trầm mặc lại trừng mắt nhìn bọn họ giống như đang đe dọa vậy, khiến cho hai người kia không làm gì cũng cảm thấy có tội, không khỏi lạnh sống lưng. Bọn họ nghĩ ngợi, ngoài việc phát hiện muộn ra giám đốc bọn họ bị nhốt thì bọn họ đâu có đắc tội gì đâu chứ.
Nào ngờ câu nói của Hoàng Hải liền làm bọn họ ngớ người.
" Ai kêu các người tới đây ".
Hai anh giám sát đưa mắt nhìn nhau, khóc không thành tiếng. Giám đốc của bọn họ sao lại khó hiểu đến như vậy.
Nhưng bọn họ nào có biết Hoàng Hải đang hưởng thụ khoảnh khắc thân mật, riêng tư bên người con gái anh yêu. Bọn họ ngang nhiên chạy đến phá đám, tất nhiên bị anh vứt cho thái độ khó chịu rồi.
Mà Hân Nhi vừa nghe anh nói ra câu nói đó, cô cũng bất giác quay mặt sang ngơ ngác nhìn anh.
Bùi Hoàng Hải nhìn cô đang mở to mắt nhìn mình thì hơi khựng lại, nhìn đến cánh môi đang sưng đỏ kia thì không khỏi nhớ đến cảnh tượng vừa nãy, anh khẽ đưa tay lên ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nhau-giua-chon-phon-hoa/3347956/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.