Trần Hân Nhi ngày đầu vào làm giờ phút này bỏ đống giấy tờ trên bàn ra xem mới thấy thực tế đúng thực là khác xa tưởng tượng của cô.
Cứ ngỡ công việc này cô sẽ nắm rõ trong lòng bàn tay. Nhưng mà cô đâu có biết máy cái con số trong đây lại lằng nhằng như thế. Nhất thời mọi tự tin ban đầu lúc mới vào làm giờ phút này liền tiêu tan hết sạch.
Hân Nhi bộ dáng nhỏ nhắn thu mình ngồi ở một góc, lông mày hơi nhíu lại vẻ mặt giống như đang rất cố gắng để tìm ra vấn đề trong tập tài liệu trên tay.
Mà toàn bộ hình ảnh có chút đáng yêu này của cô lại bị thu trọn vào tầm mắt Bùi Hoàng Hải. Anh thực ra cũng không phải cố tình theo dõi cô. Chỉ là không hiểu sao trong lòng bất giác không nhịn được mà đưa mắt nhìn ra chỗ cô gái nhỏ.
Thấy cô giống như thực khó khăn trong việc tiếp cận công việc mới này, anh liền không tự chủ được mà sững người lại, dừng lại mọi hành động đang làm mà đứng dậy giống như không phát ra tiếng động đi ra sau lưng Hân Nhi.
Hân Nhi cúi đầu, loay hoay nhìn thật kĩ những dòng dữ liệu trên tờ giấy nhưng trong đầu thực không biết nên bắt đầu từ đâu. Cô chăm chú suy nghĩ đến mức sự xuất hiện của anh từ phía đằng sau đối với cô giống như không khí vậy.
Mãi cho đến khi anh nhẹ giọng cất tiếng mới khiến cho cô chú ý.
" Hưm! Gặp khó khăn ở chỗ nào sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nhau-giua-chon-phon-hoa/3325087/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.