“Cháu cần phải hiểu” – bác Holcombe đi vòng ra sau chiếc bàn lớn bằng gỗ gụ, tay cầm cốc cà phê – “chúng ta cần phải làm như vậy để cứu mạng cháu, Emerson ạ”.
“Cháu hiểu” – mình nói – “Nếu không vì lý do đó thì ai lại đi ghép não vào những người không cần thiết được. Nhưng có điều cháu không hiểu vì sao cháu lại may mắn là người đầu tiên được ghép não như thế”.
“Ờ… ừm…” – vị bác sỹ kia khẽ hắng giọng.
“Khoannn” – mình mở to mắt thảng thốt nhìn bác ý – “Như vậy nghĩa là… cháu không phải là trường hợp đầu tiên sao?”.
“Ồ, không” – bác Holcombe ngửa đầu cười phá lên – “Là người trẻ nhất thì chắc chắn rồi. Nhưng không phải là người đầu tiên”.
Mình ngã phịch người ra ghế. “Cháu chỉ vừa xem xong bộ phim tài liệu về kỹ thuật ghép não người vài tháng trước thôi mà. Họ nói vẫn còn chưa có ca nào thành công trên người mà”.
“Chúng ta chưa từng có ý định công bố với công chúng. Những người nhận hiến tặng cũng không hề muốn chuyện này được tiết lộ ra. Nói chính xác hơn, họ muốn mọi thứ phải được giữ kín và tuyệt đối bảo mật”.
“Những người nhận ý ạ?” – mình giật mình hỏi lại – “ Ý bác là bác đã thực hiện rất nhiều ca tương tự như vậy rồi sao?”.
“Ừ. Bác và êkíp của mình đã hoàn thiện k này từ lâu rồi” – giọng bác ý đầy tự hào – “Chúng ta đã tiến hành thực hiện các ca ghép não được vài năm nay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-chinh-minh-airhead/2127364/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.