Kể từ ngày Chi Nga vào viện, cuộc sống của Quang vẫn cứ thế tiếp tục. Chỉ có một chuyện là vào ngày thứ tư, Ly phòng bên hùng hổ sang nói với Quang:
“Anh định không đi thăm người ta à?”
“Canh nóng không phải là tôi hất, người hất cũng chẳng phải là bạn gái tôi nên tôi đâu cần thay cô ta chịu trách nhiệm. Chi Nga chỉ là bạn học, lớp tôi cũng cử đại diện đi thăm rồi. Có gì không ổn?”
Lý do này Quang đã chuẩn bị rất tốt. Những gì anh nói cũng chẳng có gì sai, không ai bắt bẻ được.
Ly nhìn chằm chằm vào Quang một lát rồi xoay lưng bỏ đi. Quang nghe thấy cô ta nói:
“Đồ máu lạnh, không đáng.”
Quang cũng từng nghe Tery nói với Chi Nga, “Vì cậu ta, có đáng không?”
Quang làm như không nghe thấy tiếng thở dài của thằng bạn cùng phòng, mắt vẫn chăm chăm nhìn vào tập tài liệu trên bàn, ngón tay vẫn cầm bút thoăn thoắt viết. Chuyện của Chi Nga dường như một chút tác động đến Quang cũng không có. Nhưng đó chỉ là những gì người ngoài nhìn vào rồi tự đưa ra kết luận.
Ngồi trên lớp không có ai xán lại gần Quang nữa. Không có ai kéo tay hắn hỏi hắn cách lập trình mà hắn không thể tập trung trả lời vì tóc người đó chọc vào tay hắn nhưng khiến tim hắn lại tê tê buồn buồn. Chơi bóng bàn tới mệt nhìn về phía góc quán bi-a, cũng không thấy bóng dáng cô nhóc ngồi đọc sách. Đưa mắt nhìn cả lớp, cũng chẳng đụng phải ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-anh-va-mot-lan-nua-yeu-anh/3253035/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.