Quang đạp xe như điên trên đường, khỏi phải nói cậu tức giận như thế nào.
Ra là thế, ra là thế. Quang nghiến răng lẩm bẩm ba từ này. Thảo nào hắn thấy kỳ lạ. Một cô gái xinh đẹp đáng yêu, tính cách cũng không tồi, không phải vì lúc nào cũng quấn lấy tên Tóc vàng kia thì không thiếu gì người theo đuổi. Một cô nàng như thế lại tỏ vẻ si tình, đắm đuối vì hắn sao? Hóa ra hắn chỉ là nạn nhân cho trò cá cược của các người. Quang dừng xe lại, không thèm dựng, mặc kệ cho nó đổ xuống đất. Hắn ngồi bệt trên vỉa hè thở hồng hộc.
Hôm đó hắn không đi dạy, cứ ngồi ở vỉa hè mãi. Đến khi nghĩ thông suốt rồi mới dựng xe đạp lên trở về. Vì sao hắn phải giận? Nếu cô ta muốn cứ cho cô ta theo đuổi, để cô ta tốn công tốn sức mà chỉ chuốc lấy sự khinh miệt từ phía hắn. Tội gì hắn phải ngồi đây bực tức cho hại thân.
Vừa đói vừa mệt, về đến nhà mở lồng bàn thấy đồ ăn hôm nay thật phong phú. Ăn được nửa bát cơm còn chưa kịp khen thằng bạn làm sao mà nấu ăn ngon thế thì Thắng đã toe toét cười hỏi:
“Hai em gái phòng bên hôm nay đề nghị góp gạo thổi cơm chung đấy. Vì nhà bếp bé quá, không kê được hai bếp ga.”
Miếng cơm trong miệng Quang tự dưng nghẹn lại, nuốt thế nào cũng không trôi. Thằng bạn ngồi bên vẫn lải nhải:
“Con bé Chi Nga khéo tay thật đấy, mày thấy đồ ăn ngon không. Tao thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-anh-va-mot-lan-nua-yeu-anh/3253033/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.