- Tôi ước...
Đường Phong cầm tay Khả Ái lên, áp vào má
- Anh sẽ là đôi mắt của em cả đời
- Sao anh ước cho em? Sinh nhật anh mà!
- Vì... em là thế giới của anh!
Nói xong anh kéo Khả Ái lại gần, anh áp đảo môi cô, khóa môi cô thật chặt
Được một lúc thì cô đột nhiên đẩy nhẹ anh ra
- Từ từ! Anh còn chưa ăn bánh mà! Mau ăn đi, bánh em tự làm đó!
- Thật sao? Để anh thử!
Anh đưa miếng bánh vào miệng, khuôn mặt có vẻ đăm chiêu
- Sao? Ngon không?
- Ngon! Bánh của em là ngon nhất trên đời
- Thật à! Em thử với! Đây là lần đầu tiên em làm bánh đó! Anh thấy ngôn là vui rồi!
- A nào!
- Ahh...
Rồi anh lấy một ít sô cô la bôi lên mũi cô, không nhịn được mà cười lên!
- Anh Phong! Anh chọc em?
- HAHAHA!!
Như vậy, cả hai người trở về với một buổi trưa thật lãng mạn, trên đường, cả hai không nhịn được mà mỉm cười nhìn nhau
*chỉ tội anh lái xe ?*
Xe đang đi thì cô nhận được cuộc gọi từ Đình Vũ, anh nói tối nay có người muốn mời cô tới hát cho bữa tiên sinh nhật của gia đình đó, tiền bạc không thành vấn đề, cô liền vội vàng đồng ý
Vì cô cũng là một học viên của nhau viện, cô cũng đam mê ca hát, bao lâu nay cạnh Đường Phong cũng không được biểu diễn
May mắn là anh đồng ý vì tối nay anh cũng không ở nhà
***Đến tối***...
Đường Phong đến điểm hẹn như đã hứa
Ở đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-anh-cua-nam-ay/1737628/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.