Editor: Mèo lười
Tiểu hồ ly ngoan ngoãn nằm trong lòng Tần Sơ, cũng không lộn xộn. Hạ Lưu nhìn thấy cảnh này cảm thấy kỳ thú, tán thưởng nói: "Muội thế nhưng không biết huynh có thể thuần thú ấy, thật đúng là lợi hại"
Đôi mắt mang theo ý cười của Tần Sơ xa xăm liếc nhìn Hạ Lưu, sờ sờ tiểu hồ ly trong ngực, một lát sau mới không chút hoang mang nói: "Ta còn tưởng rằng muội đã nhìn ra, chưa từng nghĩ... muội quả thực chỉ biết giả bộ làm thần côn"
"Có thể vũ nhục ta, nhưng xin huynh đừng có vũ nhục sự nghiệp thần côn này của ta" Hạ Lưu sau khi thực nghiêm túc tuyên cáo, lại nhịn không được tò mò, "Huynh vừa mới nói cho rằng muội đã nhìn ra cái gì?"
"Vừa nãy, ta đã dùng châm đâm vào huyệt của nó, cho nên bây giờ nó mới không động đậy" Tần Sơ vỗ vỗ đầu tiểu hồ ly kia, coi như là an ủi.
Hạ Lưu không chút nào che giấu sự khinh bỉ của bản thân: "Chậc chậc, sư huynh thế nhưng còn dùng chiêu này với tiểu hồ ly, muội còn tưởng rằng chỉ có cao thủ võ lâm mới có đãi ngộ hưởng thụ chứ"
"Hắc xì!" Trong sơn cốc, Lam Nhĩ Hạo đang soi gương xem sắc mặt của mình bỗng nhiên hắt hơi một cái.
Tần Sơ hất nhánh cây cản đường ra, "Muội thực sự cho rằng đây là linh thú hồ ly như trong thoại bản? Bất quá cũng chỉ là một con thú nhỏ chưa tiêu trừ dã thú mà thôi, nếu đợi lát nữa bị nó cắn một nhát thì thú vị rồi" Dừng một chút, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-nam-chinh/561751/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.